To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 485: Dùng Phương Pháp Loại Trừ Xác Định Kẻ Thù
ý Chí Kiệt không phải là thần thánh, mặc dù gã phụ trách một mạng lưới tình báo, nhưng có một số việc cũng không đơn giản như tưởng tượng, không phải nói điều tra là có thể điều tra rõ ràng ngay mà cần có thời gian.
Ba ngày. Ba ngày thời gian không phải thời hạn do Lục Thiếu Hoa đưa ra cho Lý Chí Kiệt mà do Lý Chí Kiệt tự mình hứa hẹn, giống như khi Cục cảnh sát phá án đưa ra thời hạn phải tra ra một vụ án, gã cũng muốn trong ba ngày quy định điều tra ra lai lịch của tổ chức buôn lậu súng.
Thời gian đối với Lục Thiếu Hoa rất quý giá, nhưng Lục Thiếu Hoa biết chuyện này không thể gấp, nên cũng không thúc giục Lý Chí Kiệt, ngược lại còn theo ý Lý Chí Kiệt, tạo cho gã một chút áp lực bằng cách ấn định thời hạn ba ngày.
Ba ngày sau đó, có lẽ sẽ có kết quả. Lục Thiếu Hoa nghĩ vậy, còn thực sự sẽ như thế nào, hắn cũng không lo lắng. Với lực lượng của mạng lưới tình báo của Hổ Gầm hiện nay, chỉ cần đối phương tồn tại, việc điều tra ra chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Hễ đã có khả năng điều tra ra được thân phận thực sự của đối phương, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn yên tâm, sắp xếp nhân viên đến sân bay đón Trần Quốc Bang, còn hắn thì ngủ thiếp đi một lát.
Năm giờ chiều theo giờ Mỹ, nhân viên được Lục Thiếu Hoa phái đi đã quay lại cùng Trần Quốc Bang. Sau khi vào cửa, với khuôn mặt đanh lại đầy căng thẳng, Trần Quốc Bang ngồi xuống cạnh Lục Thiếu Hoa, hỏi:
- Chuyện thế nào?
- Còn chưa có kết quả, nhưng đã bắt được bọn tối qua nổ súng.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói.
Lúc xế chiều, từ miệng ba anh em Đường Đại Hâm Lục Thiếu Hoa đã biết là bọn người theo dõi đã bị ba anh em họ cho đi chầu Diêm Vương, à không, phải nói là đi gặp chúa Giê –Su hết rồi.
- Hỏi ra kết quả chưa?
Trần Quốc Bang lại hỏi
- Không có tin tức có giá trị.
Lục Thiếu Hoa lắc đầu, sau đó nói tiếp:
- Chuyện này không đơn giản như vậy đâu, đối phương biết tôi là chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng mà vẫn ra tay, mục đích chắc chắn không phải chỉ là bắt cóc mà thôi.
Tập đoàn Phượng Hoàng hiện xếp thứ ba mươi bảy thế giới, tuy không phải là đứng đầu, nhưng chỉ cần để ý một chút, người ta có thể thấy đó là một thành tích hết sức đáng nể, vì Tập đoàn Phượng Hoàng chỉ mới thành lập được tám năm. Mới ra đời được tám năm mà đã giành được vị trí thứ thứ ba mươi bảy thế giới!
Tiềm lực, đúng vậy, đó chính là tiềm lực mạnh mẽ. Với tiềm lực vô cùng to lớn như vậy, nếu cho Tập doàn Phượng Hoàng thêm vài năm nữa, nói không chừng nó sẽ chiếm ngôi đầu thế giới chứ chẳng chơi! Vấn đề này đáng để nghiên cứu kỹ hơn đây.
Có người muốn bắt cóc Lục Thiếu Hoa - Chủ tịch một tập đoàn có tiềm lực hết sức to lớn là Tập đoàn Phượng Hoàng, cuối cùng lại để hắn chạy trốn rồi nổ súng định giết hắn, việc này có thể xem là đơn giản được không? Trực giác nói cho Lục Thiếu Hoa biết việc này không đơn giản như vậy
Lục Thiếu Hoa nghĩ như vậy, Trần Quốc Bang cũng nghĩ như vậy:
- Lúc ngồi trên máy bay tôi cũng nghĩ đến vấn đề này, tôi cho rằng chuyện này không đơn giản như bề ngoài. Có thể có người ở sau lưng giở trò quỷ đây!
Nói xong, Trần Quốc Bang không quên bổ sung thêm một câu theo suy đoán của mình:
- Có thể là có người ủy thác cho tổ chức buôn lậu súng ống này ra tay không, một người là đối thủ trên thương trường của cậu chẳng hạn?
- Đối thủ trên thương trường?
Lục Thiếu Hoa sửng sốt, thật sự là hắn chưa nghĩ đến khả năng này:
- Anh Hai, ý anh muốn nói thủ phạm là một trong số năm mươi công ty đứng ở vị trí hàng đầu thế giới?
- Không thể loại trừ khả năng này.
Trần Quốc Bang gật đầu, ý tứ của anh ta rất rõ ràng. Anh ta ám chỉ người giấu mặt muốn đối phó với Lục Thiếu Hoa là người cùng tham gia họp mặt với chính phủ lần này.
Lục Thiếu Hoa không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh những người cùng tham gia cuộc gặp chính phủ lần này, đầu tiên là Philip Watts. Hình ảnh của y xuất hiện trước mắt, Lục Thiếu Hoa nghi ngờ là y, người của công ty Shell Hoàng gia Hà Lan.
Nghi ngờ y không phải là không có căn cứ. Dù sao Lục Thiếu Hoa đã nói với Philip là hắn muốn đầu tư vào lĩnh vực dầu mỏ, cũng có thể bọn họ vì sợ xuất hiện một đối thủ hùng mạnh có khả năng đứng đầu nên muốn giết Lục Thiếu Hoa.
Chỉ có điều mối nghi ngờ này vừa xuất hiện Lục Thiếu Hoa đã gạt đi, hắn cho rằng công ty Shell Hoàng gia Hà Lan không làm và không dám làm như thế. Nguyên nhân đơn giản là thực lực của công ty Shell và Tập đoàn Phượng Hoàng còn chênh lệch nhau quá xa, hơn nữa Shell Hoàng gia Hà Lan là một công ty đặt trụ sở ở Anh, dù sao Mỹ không phải là đại bản doanh của họ, gặp chuyện không mong muốn thì khó giải quyết cho êm đẹp.
Trong bóng đá có sân nhà và sân khách, đội chủ nhà thường có cả thiên thời, địa lợi và nhân hòa, còn đội khách không có được lợi thế nào. Chuyện này cũng giống như vậy, một công ty không phải bản địa thì thực lực không thể so sánh với các công ty của Mỹ, không thể khống chế được tình hình, cho nên vì lý do này mà Lục Thiếu Hoa loại trừ công ty Shell Hoàng gia Hà Lan - một công ty liên kết giữa Hà Lan và Anh ra khỏi danh sánh tình nghi.
Lục Thiếu Hoa chỉ hoài nghi các công ty Mỹ, họ có điều kiện để thuê sát thủ, rồi sau đó buộc các sát thủ này phải ngậm miệng, ngoài ra còn khống chế được tình hình và dư luận.
- Anh Chí Kiệt, bố trí người điều tra các công ty Mỹ tham gia hội nghị lần này, xem thử có điều gì khả nghi không.
Lục Thiếu Hoa chưa đáp lời Trần Quốc Bang ngay mà quay sang nói với Lý Chí Kiệt.
- Được.
Lý Chí Kiệt gật đầu đồng ý.
- Cậu nghi ngờ các công ty Mỹ?
Trần Quốc Bang nhíu mày, hỏi.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa không phủ nhận, tiếp theo đem lý do hắn hoài nghi nói với Trần Quốc Bang, rồi không quên nói thêm:
- Về căn bản, các công ty Mỹ có những điều đáng để chúng ta hoài nghi.
Các công ty Mỹ có điều để hắn hoài nghi, nhưng Lục Thiếu Hoa quên mất một chi tiết: Các ngành nghề của Tập đoàn Phượng Hoàng và bốn công ty Mỹ không giống nhau, họ không có lý do gì để thuê sát thủ giết Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa cũng không nhận ra điểm này, điều tra sai hướng không có kết quả, nhưng chuyện này tạm thời không nhắc tới.
- Ừ, có khả năng này.
Trần Quốc Bang đồng ý, quay về phía Lý Chí Kiệt dặn:
- Phải điều tra cho kỹ.
- Yên tâm đi.
Lý Chí Kiệt bảo đảm.
Trần Quốc Bang gật đầu, tỏ ý không cần bàn về vấn đề này nữa, liền hỏi sang chuyện khác:
- Bốn người Lý Thượng Khuê bị thương thế nào?
Trần Quốc Bang rất lo lắng khi biết tin Lục Thiếu Hoa gặp chuyện không hay bên Mỹ này, có điều biết không rõ ràng lắm, chỉ nghe nói Lục Thiếu Hoa bình an vô sự, còn bốn người bọn Lý Thượng Khuê bị trúng đạn, nhưng vết thương nặng nhẹ ra sao thì anh ta hoàn toàn không biết. Về phần những tin tức khác Trần Quốc Bang chỉ biết là vụ này do một tổ chức buôn lậu súng thực hiện.
- Có ba người bị thương ở tay và chân, cũng không đáng ngại lắm.
Nói xong Lục Thiếu Hoa nặng nề thở dài, có phần buồn bã nói:
- Riêng anh Lý bị thương ở bụng, vết thương rất nghiêm trọng, có điều đã qua giai đoạn nguy hiểm.
Lúc Lục Thiếu Hoa kể, thần kinh Trần Quốc Bang căng lên, đến lúc nghe nói tất cả đều không có chuyện gì, mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi:
- Mấy người họ đang ở đâu? Tôi muốn thăm họ một chút.
- Đã đưa về Hồng Kông chữa trị.
Vừa nói, Lục Thiếu Hoa vừa nhìn Trần Quốc Bang. vỗ vỗ bả vai anh ta, an ủi:
- Anh Hai yên tâm đi, Bên Hồng Kông tôi đã sắp xếp những bác sĩ giỏi nhất, họ sẽ không có việc gì đâu.
Lý Thượng Khuê vốn là thuộc hạ của Trần Quốc Bang, cũng từng là chiến hữu, tình cảm của Trần Quốc Bang đối với anh ta khá sâu đậm, với những người khác cũng vậy, như Dương Dương và Lý Vũ Sinh cũng là chiến hữu, có quan hệ gắn bó sâu sắc, còn Phạm Khôn là do Trần Quốc Bang đưa từ châu Phi về, cũng có tình cảm. Lúc này nghe họ bị thương, làm sao Trần Quốc Bang không lo lắng?
- Vậy thì tốt!
Trần Quốc Bang kêu lên một tiếng đầy đau xót, sau đó mắt lộ vẻ hung dữ, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Mau điều tra ra tên giấu mặt phía sau tổ chức buôn súng ống kia để trả thù cho mấy người họ.
Phải biết rằng Trần Quốc Bang từng là lính đặc chủng, lúc thi hành nhiệm vụ đã có không biết bao nhiêu người chết bởi tay anh ta. Trần Quốc Bang không phải là người hiền lành gì, chẳng qua là khi về giúp Lục Thiếu Hoa quản lý Công ty an ninh Phượng Hoàng, tính cách đã thu liễm rất nhiều, nhìn qua giống như một người trầm tĩnh.
Dĩ nhiên, đó là với điều kiện không ai chọc giận anh ta. Lúc bình thường Trần Quốc Bang hoàn toàn có phong cách của một quản lý cao cấp, nhưng khi bị chọc giận, anh ta như một con sư tử vừa thức giấc, sức mạnh hoang dã sẵn sàng bùng nổ.
- Yên tâm đi, tôi sẽ khiến cho bọn chúng phải trả giá đắt.
Lục Thiếu Hoa quắc mắt lên, đầy vẻ hung dữ, mặt đanh lại.
Lý Chí Kiệt trực tiếp hơn, cũng không nói những lời như “Sẽ không tha cho chúng”, chỉ sảng khoái buông một câu:
- Đã điều người từ Châu Phi sang.
Điều người, ý tứ đã quá rõ ràng, mọi người ở đây không ai ngu ngốc đến nỗi không hiểu được điều người tới là để làm gì. Báo thù! Hủy diệt kẻ thù!
Hổ Gầm là đoàn lính đánh thuê, các thành viên của nó hầu như năm nào cũng đều bị những vết thương chí mạng, có ai là người lương thiện đâu, điều họ tới, còn có thể làm gì ngoài chuyện giết người.
- Ừ.
Trần Quốc Bang lộ vẻ hài lòng, quay sang Lục Thiếu Hoa, nói:
- Tiểu Hoa này, cậu đã lựa chọn lộ diện công khai, thì phải có biện pháp xử lý cho thật tốt, tôi sợ sẽ có nhiều phiền toái tìm tới lắm đấy.
Đương nhiên Lục Thiếu Hoa cũng đã nghĩ đến điều này, gật đầu, nói:
- Anh Hai cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi
- Vậy thì tốt!
Giọng Trần Quốc Bang hơi mệt mỏi, anh ta không hài lòng lắm với quyết định lộ diện công khai của Lục Thiếu Hoa, nhưng không nói ra, bởi vì anh ta biết Lục Thiếu Hoa sẽ không làm chuyện không chắc chắn. Quay về phía Lý Chí Kiệt, Trần Quốc Bang nói:
- Chí Kiệt, sau khi xong chuyện này chọn thêm hai mươi người tới bảo vệ Tiểu Hoa nhé!
Trần Quốc Bang không nói nhầm, chính xác là anh ta nói phái hai mươi người tới bảo vệ Lục Thiếu Hoa. Trên quốc tế, người lãnh đạo cũng như người thừa kế các tập đoàn tài chính đều có tới mấy chục bảo vệ bên người, công khai cũng như giấu mặt.
Hiện tại, tài sản của Lục Thiếu Hoa đã vượt xa những tập đoàn tài chính kia, hắn cũng đủ tư cách bố trí mấy chục vệ sĩ.
- Tôi hiểu và sẽ lo liệu chu đáo việc này.
Ý kiến của Trần Quốc Bang, Lý Chí Kiệt không phản đối, huống chi bản thân gã vốn cũng muốn nêu ra ý này.
Lục Thiếu Hoa không nói gì, chỉ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Lục Thiếu Hoa đã đồng ý, cũng không còn chuyện gì để nói, kế tiếp chính là đợi chờ tin tức, đợi chờ kết quả điều tra của Lý Chí Kiệt.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng