Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Phá Nam Tường
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 626
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2195 / 37
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 619: Nghi Vấn
gõa Tây Lý đáp lại bằng một đạo thanh mang cực lớn, trong cùng một lúc bàn tay Địch Uy cũng phóng ra một luồng ánh sáng xanh ngọc. Con ngươi Ngõa Tây Lý chợt co rút lại rất nhanh, bởi vì Địch Uy buông thả Phong Ngân hàm nguyên lực dao động không hề thua kém hắn bao nhiêu, điều này cũng có nghĩa Địch Uy đã bước chân vào hàng ngũ Thần Vũ Giả.
Hai đạo cự đại thanh mang va chạm vào nhau bộc phát ra tiếng nổ vang tận trời xanh, nguyên lực loạn lưu tạo thành làn sóng xung kích khổng lồ khoách tán ra bốn phía. thân hình Ngõa Tây Lý vẫn vững như núi Thái Sơn, còn Địch Uy bị lực phản chấn hất văng ra xa như diều bị đứt dây. Chẳng lẽ là mình cảm giác sai? Ngõa Tây Lý nghi ngờ nhìn tới thân ảnh Địch Uy ở xa xa, nghĩ mãi không ra đây là tại sao. Ngay lúc nãy Địch Uy rõ ràng bộc phát ra lực lượng đủ để đối kháng mình, tại sao sau đó lại không chịu nổi lực phản chấn?
Lúc này Hỏa Vân màu đen trên bầu trời đã sắp thành hình, đại địa bên dưới cũng sôi trào lên hừng hực. Võ sĩ song phương đều đứng không vững, cước bộ lảo đảo như người say rượu, đám người Hoắc Phu Mạn và Lan Bác Tư Bản tràn ngập tiếc nuối, bây giờ đã không có người nào ngăn cản được Tháp Sâm Đặc buông thả Diệt Tuyệt. Mọi người đồng thời vận chuyển lĩnh vực của mình lên tới cực hạn, nếu chiến thuật lúc trước không có hiệu quả, vậy thì đành phải cứng đối cứng một lần. Diệt Tuyệt kinh khủng tới mức nào cũng không thể hạ gục nhiều Thần Vũ Giả như vậy.
Trong nháy mắt Địch Uy bị Ngõa Tây Lý đánh văng ra xa, Quân Đồ Minh đã mơ hồ sinh ra cảm giác không ổn. Ngõa Tây Lý chỉ dựa vào cảm giác kết luận thực lực Địch Uy, nhưng Quân Đồ Minh lại biết rõ Địch Uy đã bước vào cảnh giới Thần Vũ Giả tại sao chống đỡ không nổi một chiêu?
Nếu như Quân Đồ Minh có thể kiên định hơn một chút, lập tức ra lệnh cho yêu thú của mình ngăn cản Địch Uy thì chiến cuộc đã phát triển sang phương hướng khác. Đáng tiếc là biến cố phát sinh liên tiếp chỉ trong nháy mắt khiến cho Quân Đồ Minh không kịp cho ra phản ứng hợp lý.
Người cảm thấy ngoài dự liệu khác chính là Tháp Sâm Đặc, mắt thấy Diệt Tuyệt sắp sửa hoàn thành Địch Uy lại bay thẳng về phía mình như một viên như đạn pháo. Đưa tay ra ngăn cản hiển nhiên không quá thực tế, Tháp Sâm Đặc chỉ hơi do dự rồi không thèm quản Địch Uy nữa, vẫn hết sức tập trung khống chế Hỏa Vân trên bầu trời.
Vì thế Địch Uy đụng vào người Tháp Sâm Đặc không có một chút lực cản, nói chuẩn xác hơn là nhẹ nhàng bám vào. Bởi vì Tháp Sâm Đặc không cảm nhận được sức nặng của thân thể Địch Uy, hoặc có thể nói là hoàn toàn không có cảm giác bị áp bách. Nhưng Tháp Sâm Đặc không rảnh để bận tâm nhiều như vậy, chỉ còn lại thời gian một giây nữa là hắn có thể hoàn thành quá trình buông thả Diệt Tuyệt. Tất cả Thần Vũ Giả của liên quân đều ở trong phạm vi Diệt Tuyệt bao phủ, hầu như đã có thể tưởng tượng ra chỉ cần một kích này bộc phát sẽ tạo thành thương vong vô cùng kinh khủng. Tháp Sâm Đặc dồn tất cả lực chú ý vào việc khống chế lực lượng nên không nhận ra cánh tay Địch Uy đã giơ lên, lặng lẽ đặt vào vị trí trái tim của mình.
Chốc lát sau, một đoàn thanh mang ngọc ngà từ trong lòng bàn tay Địch Uy nở rộ, máu đỏ bắn ra tung tóe. Tháp Sâm Đặc chỉ cảm thấy cổ họng mình chợt lạnh, nguyên lực trong cơ thể bị kéo ra ngoài y như thác đổ, Hỏa Vân trên bầu trời nhất thời trở nên mờ nhạt đi rất nhiều.
Tháp Sâm Đặc nhìn Địch Uy gần trong gang tấc không dám tin tưởng một màn này, hai tròng mắt giăng đầy gân máu. Chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công buông thả Diệt Tuyệt rồi, nhưng Địch Uy đánh một kích kia đã đoạn tuyệt cơ hội này của hắn.
Tháp Sâm Đặc kinh sợ điên cuồng hét lớn một tiếng, vô số Liệt Diễm đen tuyền lan tràn quanh thân hoàn toàn bao phủ Địch Uy vào trong. Mặc dù Tháp Sâm Đặc bị thương nặng nhưng một vị Thần Vũ Giả sắp chết đánh một kích vẫn không thể coi thường. Ngọn lửa đen và thanh mang xanh ngọc liên tục thoáng hiện giành giật lẫn nhau từng chút một. Tuy rất cố gắng phát lực nhưng Địch Uy không có cách nào tránh thoát Tháp Sâm Đặc trói buộc.
Các cường giả liên quân kinh ngạc nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này phát sinh, nhưng toàn thể mọi người hoàn toàn không rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Địch Uy đánh lén Tháp Sâm Đặc? Mặc dù từ ngoài mặt chính là như thế, chỉ có điều mọi người thật sự không dám tin vào hai mắt của mình, bởi vì bọn họ nghĩ không ra tại sao Địch Uy lại làm như vậy.
Hỏa Vân trên bầu trời vẫn chậm rãi hạ xuống, mặc dù thời điểm cuối cùng bị Địch Uy cắt đứt nhưng lực lượng ngưng tụ lúc trước cũng không tiêu tán toàn bộ. Chẳng qua là uy lực không thể đánh đồng với Diệt Tuyệt chân chính, nếu so sánh với nhau thì công kích ở dưới mặt đất cực kỳ hung mãnh, giờ phút này đại địa giống như là ngọn núi lửa điên cuồng phun trào, vô số cột đá bén nhọn từ dưới đất hiện ra xuyên thẳng trời cao.
Ở trong phạm vi Diệt Tuyệt bao phủ, các võ sĩ lập tức biến thành phấn vụn trong nháy mắt bất kể là đội trưởng hay là lính quèn. Cho dù có người phản ứng nhanh chóng, trước tiên nhảy lên không trung vẫn bị cột đá bén nhọn đâm thủng thân thể tan xương nát thịt. Trong thảm cảnh như địa ngục trần gian này, một gã võ sĩ trung niên mặt mũi bình thường lại có thể đứng vững vàng tại chỗ. Vào lúc này gã võ sĩ trung niên đang ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt tràn đầy sát ý lạnh thấu xương. Trong nháy mắt buông thả Diệt Tuyệt, hắn và Tháp Sâm Đặc đột nhiên bị cắt đứt liên lạc, nếu không uy lực Diệt Tuyệt làm sao yếu ớt như vậy chứ?
Nhưng mà Diệt Tuyệt hình thái không hoàn chỉnh vẫn khiến cho cường giả liên quân luống cuống tay chân, bởi vì công kích đến từ trên trời dưới đất quá dày đặc, hoàn toàn không có chỗ nào để bọn họ tránh né.
Ánh mắt Tháp Sâm Đặc từ từ ảm đạm lại, trái tim bị thương nặng vẫn vây khốn Địch Uy một đoạn thời gian đã là cực hạn của hắn. Sau khi hao hết một tia khí lực cuối cùng, Tháp Sâm Đặc không thể tiếp tục dừng lại ở giữa không trung, trong lúc rơi xuống đất đáy lòng xen lẫn khiếp sợ và tức giận, cuối cùng hóa thành cỗ khí tức bi thương nằm úp sấp dưới mặt đất.
Trong khi Tháp Sâm Đặc rơi xuống, Địch Uy đã thoát khỏi Hắc Hỏa trói buộc, đang định lui về sau bỗng nhiên phát hiện chung quanh mình hiện đầy hơi nước mông lung. Trên người nặng nề như bị một tòa núi lớn đè xuống, cảm giác trầm trọng này khiến cho Địch Uy hít thở không thông, đừng nói là lui về phía sau, ngay cả cử động ngón tay cũng rất phí sức.
Đây là thực lực chân chính của Quân Đồ Minh? Trong lòng Địch Uy nhất thời trầm xuống, hắn biết Quân Đồ Minh rất đáng sợ, cơ hồ không thể nào đánh lén thành công nên mới chọn Tháp Sâm Đặc làm mục tiêu. Đầu tiên là do tổ hợp Tháp Sâm Đặc và Lai An quá mạnh mẽ, hơn nữa mục tiêu này tương đối dễ đắc thủ. Sự thật quả nhiên đúng như Địch Uy suy tính, đồng thời hắn cũng cảm thấy may mắn, may mắn mình không có biến Quân Đồ Minh thành mục tiêu. Nếu không cái chết của mình thật sự vô nghĩa.
"Tại sao?" Sắc mặt Quân Đồ Minh xanh mét như tàu lá chuối.
Quân Đồ Minh hiển nhiên là đánh giá thấp khả năng chịu đựng của thần kinh Địch Uy, cho dù biết rõ mạng mình nguy cơ trong sớm tối, Địch Uy vẫn nở nụ cười cà lơ phất phơ: "Ngài biết đó, ta cảm thấy tên kia không vừa mắt."
"Ta cho ngươi thêm một cơ hội, nói, tại sao?" Thằng ngốc cũng không thể tin tưởng loại chuyện ma quỷ này. Ánh mắt Quân Đồ Minh vào lúc này lạnh như băng làm cho Địch Uy nhịn không được tim đập càng lúc càng nhanh. Tình cảnh hiện tại của Địch Uy rất nguy hiểm, lĩnh vực của hắn đã không chịu nổi Trọng Thủy chèn ép bắt đầu biến hình, một khi Thủy Vụ (hơi nước) đột phá lĩnh vực dính vào da thịt Địch Uy, trong thời gian vài giây Trọng Thủy sẽ dung nhập vào trong lục phủ ngũ tạng của Địch Uy, đến lúc đó dù là thần tiên cũng cứu không nổi hắn.
Địch Uy từng nhìn thấy người bị Quân Đồ Minh dùng Trọng Thủy giết chết, ở trong nhận thức của hắn có lẽ đó là hình phạt tàn khốc nhất thế gian.
"Được rồi." Địch Uy thở dài đáp: "Thật ra ta chỉ là nhất thời vọng động mà thôi, ngài sẽ vì một người chết ra tay với ta?"
Quân Đồ Minh tức giận đến mức gân xanh nổi đầy trên trán, thật ra Địch Uy có nói hay không cũng không hề có ý nghĩa gì nữa, Quân Đồ Minh chân chính để ý là tại sao Địch Uy lại phản bội hắn.
Mấy ngày trước Quân Đồ Minh bất kể giá nào cũng giúp Địch Uy đột phá trạm kiểm soát cuối cùng. Nếu Địch Uy còn là một Thánh giả sẽ không có được năng lực đánh chết Tháp Sâm Đặc, cho nên từ góc độ nào đó có thể nói là tự tay Quân Đồ Minh tạo thành Tháp Sâm Đặc vẫn lạc. Đây không thể nghi ngờ chính là một chuyện buồn cười nhất thế gian.
Quân Đồ Minh đã không thể ức chế lửa giận trong lòng, hơi nước bao phủ Địch Uy bất chợt tràn tới, Địch Uy lập tức há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Trong nháy mắt lĩnh vực hộ thân hỏng mất cũng tuyên cáo tính mạng Địch Uy chấm dứt, nhưng mà đúng lúc này một đạo thanh quang chợt lóe chém thẳng về phía Quân Đồ Minh.
"Muốn chết?" Quân Đồ Minh cười gằn một tiếng, đến lúc này còn dám phản kháng? Bản thân hắn nuôi một con chó ngoan nhiều năm không ngờ lại bị cắn ngược một cú quá đau. Màn hơi nước trong suốt trôi lơ lửng ở giữa không trung nhanh chóng ngưng kết thành một cái Băng Thuẫn đón đỡ thanh mang. Trong tiếng nổ vang dòn giã, Địch Uy bị nguyên lực loạn lưu đánh văng ra ngoài.
Thần Điển Thần Điển - Phá Nam Tường