Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Tác giả: Phá Nam Tường
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 626
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2195 / 37
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 228: Thỉnh Cầu
ói gì vậy, Bá tước đại nhân quá khách khí." Hai người phân ra ngồi xuống ghế, Khố Ni Nhĩ nói với Lộ Dịch Sĩ: "Sắc mặt Bá tước đại nhân tựa hồ không tốt lắm thì phải?"
Lộ Dịch Sĩ Bá tước cười khổ nói: "Làm sao có thể tốt được, dạo gần đây lãnh địa quá rối loạn, lúc nào cũng có một vài người nhảy ra gây rối mà ta không thể giải thích được nguyên nhân.”
Vừa nói xong, Lộ Dịch Sĩ nói qua một lần chuyện trước đó, chỉ có điều hắn cố ý che giấu thân phận Địch Áo, chỉ nói là phần đất bên ngoài xuất hiện mấy gã võ sĩ thực lực không kém cố tình quấy rối lãnh địa.
"Nếu niên kỉ chừng hai mươi thì thực lực sẽ không cao, ngay cả điểm lòng tin này Bá tước đại nhân cũng không có?"
"Ngài cũng biết thanh lâu đó là sản nghiệp của Sắc Vi Hoa gia tộc." Nói tới đây, Lộ Dịch Sĩ cẩn thận dừng lại xem xét sắc mặt Khố Ni Nhĩ, quả nhiên đúng như hắn đoán, Khố Ni Nhĩ nghe thấy cái tên Sắc Vi Hoa liền lộ vẻ không hài lòng.
"Tuy nói truy nã hung đồ là trách nhiệm của ta, nhưng phát sinh xung đột va chạm đến thứ khác, ta sợ khó lòng khai báo với Sắc Vi Hoa gia tộc." Lộ Dịch Sĩ nói chuyện này thuộc về loại hình nói bừa rồi. Thân là người trong cuộc, Lộ Dịch Sĩ có thể xuất thủ đuổi phiền toái dùm cho bọn họ, người ta cao hứng còn không kịp, chỉ hư hao vài thứ thì tính là gì chứ?
Trong lòng Lộ Dịch Sĩ Bá tước tự nhiên rõ ràng màn xiếc nho nhỏ này không thể nào lừa được Khố Ni Nhĩ. Nhưng Tái Nhân Hầu tước và Sắc Vi Hoa gia tộc từ xưa đến nay luôn có mâu thuẫn với nhau. Hắn bây giờ chỉ âm thầm đưa cho Khố Ni Nhĩ một cái cớ thích hợp mà thôi. Lộ Dịch Sĩ tin tưởng Khố Ni Nhĩ sẽ không bỏ qua cơ hội đả kích Sắc Vi Hoa gia tộc.
Làm như vậy tương đương với trói Khố Ni Nhĩ và hắn lên cùng một chiếc thuyền, cho dù sau này biết được Địch Áo là con rể Đường Ân Nam tước cũng đã trễ rồi. Thành thật mà nói, lần trước ở Đường Ân Nam tước lĩnh, Lộ Dịch Sĩ đã bị Đường Ân hiển lộ thực lực hù dọa bể mật rồi. Mặc dù hắn vẫn thèm thuồng Hỏa Hống Thú nhưng trong lòng vẫn có điều cố kỵ. Cũng may ngày hôm qua Võ Tôn Khố Ni Nhĩ vừa vặn đi ngang qua nơi này, một cơ hội tốt như vậy mà cầm không được, hắn cũng không còn tư cách làm Bá tước.
"Sắc Vi Hoa gia tộc rất giỏi sao?" Khố Ni Nhĩ cười lạnh một tiếng, giương mắt nhìn về phía Lộ Dịch Sĩ Bá tước: "Hay là nơi này đã không thuộc về Hầu tước lĩnh nữa rồi?"
"Không phải thế, không phải thế, ta tuyệt đối không có ý tứ này.” Lộ Dịch Sĩ vội vàng biện giải cho mình: "Khố Ni Nhĩ đại nhân, thật sự là ta suy nghĩ cho Hầu tước đại nhân mà thôi."
"Lộ Dịch Tư đại nhân, ngươi phải nhớ kỹ một điều." Khố Ni Nhĩ cắt đứt lời Lộ Dịch Sĩ: "Chỉ cần người trung thành với Hầu tước đại nhân, những phương diện khác tự nhiên có chúng ta xử lý."
"Ngài nói đúng, hiển nhiên ta lúc nào cũng đứng ở phía Hầu tước đại nhân." Lộ Dịch Sĩ mỉm cười làm lành, nhẹ giọng nói: "Đối với Hầu tước đại nhân, ta luôn luôn đều là trung thành tuyệt đối, nhưng mà chuyện ở thanh lâu kia, ngài xem …"
"Bá tước đại nhân cứ việc yên tâm, nếu ta đã thấy dĩ nhiên không thể bỏ mặc." Khố Ni Nhĩ chậm rãi đứng lên: "Ta đây đi theo Bá tước đại nhân một chuyến vậy, nhìn xem rốt cuộc Sắc Vi Hoa gia tộc lớn lối đến trình độ nào!"
"Quả thật là phiền toái Khố Ni Nhĩ đại nhân, ngài xem, chỉ một chuyện cũng phải nhờ ngài đi một chuyến, thật là xấu hổ quá!” Lộ Dịch Sĩ mừng thầm trong lòng, vừa nói khách khí vừa chạy tới ân cần mở cửa phòng dùm Khố Ni Nhĩ, bộ dạng làm gì có nửa phần lớn lối như một vị Bá tước.
Nhưng mà Lộ Dịch Sĩ không nhìn thấy một chuyện, giờ phút này Khố Ni Nhĩ đứng ở phía sau hắn nhếch miệng nở nụ cười chế nhạo.
Có Khố Ni Nhĩ cùng đi, Lộ Dịch Sĩ Bá tước nhất thời không còn lo lắng gì nữa, vội vã tập hợp một đám thủ hạ kéo tới thanh lâu của Sắc Vi Hoa gia tộc.
Nhưng đội ngũ mới vừa đi ra Bá tước phủ đã thấy một chiếc xe ngựa chạy nhanh đến, gã võ sĩ đi đầu vội vàng hồi báo với Lộ Dịch Sĩ: "Là xe ngựa của Phí Nhĩ Nam tước."
Lộ Dịch Sĩ nhíu mày, tên này tìm mình làm gì? Cái gã Phí Nhĩ này chỉ là một Nam tước không có lãnh địa, nhưng địa vị ở trong Sắc Vi Hoa gia tộc cũng thuộc loại chạm tay vào là bỏng.
Người ta mở thanh lâu ở trong lãnh địa của Lộ Dịch Sĩ mà hắn lại không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, mặc dù mỗi tháng sẽ dựa theo lệ cũ đưa cho Lộ Dịch Sĩ một phần hậu lễ. Nhưng so sánh với kim tiền thu vào hàng tháng chỉ là một cọng lông trên mình con trâu, Lộ Dịch Sĩ trước giờ vẫn canh cánh điều này ở trong lòng. Chỉ có điều Phí Nhĩ lại là người xử sự khéo léo làm cho Lộ Dịch Sĩ có lòng đối phó hắn cũng không bắt được nhược điểm
Xe ngựa ngừng lại trước đội ngũ Lộ Dịch Sĩ, từ trong xe đi ra một người trung niên mặt mày anh tuấn, từ đó có thể nhìn ra được hắn bảo dưỡng nhan sắc rất tốt, khuôn mặt nở nang, da sáng như ngọc. Hiển nhiên là hạng người đã quen sống an nhàn sung sướng.
Người trung niên thấy đội ngũ võ sĩ trước mặt không khỏi lặng người đi, kinh ngạc hỏi: "Lộ Dịch Sĩ đại nhân, ngài đây là..."
Lộ Dịch Sĩ vốn định nói đang định đi tới thanh lâu của ngươi, nhưng hắn nhìn lại Khố Ni Nhĩ ở bên cạnh, trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức thay đổi ý nghĩ: "Là Phí Nhĩ Nam tước đó hả? Nghe nói ngoài thành có dư nghiệt đám cướp Phật Lang Duy lẻn vào, ta định đi xem thế nào."
"A?" Khuôn mặt Phí Nhĩ cứng ngắc, cẩn thận quan sát thần sắc Lộ Dịch Sĩ, hình như quá đúng lúc thì phải?
Thấy vẻ mặt Phí Nhĩ, Lộ Dịch Sĩ càng thêm tin tưởng phán đoán của mình, đối phương nhất định là có chuyện gì đó không giải quyết được cần hắn hỗ trợ. Tình hình trước mắt là thanh lâu sinh ra chuyện ngoài ý muốn, hẳn là do đầu Hỏa Hống Thú của Ca Đốn gây ra. Lộ Dịch Sĩ lấy làm kỳ quái, lúc bình thường Sắc Vi Hoa gia tộc sẽ phái võ sĩ cao cấp trấn giữ, chẳng lẽ chỉ vài mấy Quang Mang võ sĩ mà bọn họ không giải quyết được? Vì sao cần phải cầu trợ hắn?
Phải biết rằng cầu người không phải là sự tình đơn giản, địa vị càng cao lại càng khó. Trước khi mở miệng nhất định phải suy nghĩ kỹ lưỡng mình có thể giao ra cái gì, khẩu vị đối phương rốt cuộc nhiều ít bao nhiêu.
Lộ Dịch Sĩ phán đoán không sai, lần này Phí Nhĩ đúng là có chuyện cầu xin, đám thủ hạ không nhận ra Hỏa Hống Thú, nhưng Phí Nhĩ lại rất rõ ràng một con Hỏa Hống Thú trưởng thành có chiến lực tương đương với Cực Hạn võ sĩ cao cấp. Bởi vậy từ đó có thể suy đoán ra thực lực của chủ nhân Hỏa Hống Thú.
Mặc dù thủ hạ hắn đã chứng thật niên kỉ mấy người Địch Áo chừng hai mươi tuổi, cho dù thiên phú cực cao cũng chỉ đạt tới trình độ Quang Mang võ sĩ. Nhưng Phí Nhĩ vẫn không dám xem thường, nếu để cho võ sĩ gia tộc xuất thủ tự nhiên có thể rất nhẹ nhàng giải quyết chuyện này, nhưng Phí Nhĩ lo lắng không phải là việc này. Một khi phát sinh xung đột tất nhiên đối phương không thể từ bỏ ý đồ, hạng người có thể mang theo yêu thú biến dị đi ra ngoài đi dạo, thế lực phía sau làm sao có thể nhỏ được?
Huống chi Hỏa Hống Thú lại không ngăn cản cửa nhà ngươi, tại sao ngươi lại động thủ với người ta?
Nhưng Phí Nhĩ lại không thể không lý đến, chuyện làm ăn còn muốn tiếp tục hay không đây? Suy đi nghĩ lại, rốt cuộc Phí Nhĩ nghĩ tới một biện pháp tốt, mọi người đều biết Lộ Dịch Sĩ Bá tước đang đứng ở thời kỳ lực lượng suy thoái. Nếu như trong vòng mười năm vẫn không thể tấn chức Võ Tôn, vậy thì hắn không thể trông mong vào điều gì nữa. Dưới tình huống này, một con Hỏa Hống Thú có ý nghĩa thế nào đối với Lộ Dịch Sĩ?
Nghe nói nữ nhi Lộ Dịch Sĩ là vì một lần đi bắt Hỏa Hống Thú mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Cho nên Phí Nhĩ có lý do tin tưởng rằng chỉ cần Lộ Dịch Sĩ nghe được tin tức kia tự nhiên sẽ động tâm.
"Phí Nhĩ Nam tước, ngươi còn có việc gì không?" Lộ Dịch Sĩ đã biết rõ còn cố hỏi, Phí Nhĩ từ xa chạy tới không thể là vì nhìn hắn rồi thôi.
"Là như thế này." Phí Nhĩ miễn cưỡng nặn ra nụ cười, đáy lòng âm thầm mắng to, không phải là cái tên Lộ Dịch Sĩ này biết mình tới tìm hắn, cho nên cố ý nói như vậy chứ? Muốn mượn cơ hội này mò một ít chỗ tốt?
Thế nhưng so sánh với tiền tài thì thanh lâu kia có giá trị hơn nhiều. Phí Nhĩ lập tức cho ra quyết định cùng lắm thì cấp cho Lộ Dịch Sĩ vài chỗ tốt.
Đợi đến Phí Nhĩ giảng thuật đầy đủ quá trình, Lộ Dịch Sĩ làm ra vẻ tức giận quát ầm lên: "Còn có chuyện như vậy? Ta đây cũng muốn nhìn xem là tên nào to gan lớn mật dám coi thường uy nghiêm của Bá tước lĩnh.”
Phí Nhĩ mắng thầm trong lòng, tại sao lúc bình thường không bao giờ thấy ngươi khí khái như thế? Thế nhưng hắn vẫn phải cười nói: "Hết thảy đành phải dựa vào đại nhân, chuyện lần này được giải quyết xong tất có hậu báo."
Lộ Dịch Sĩ đang chờ những lời này, nghe thế mới hài lòng gật đầu, cười híp mắt nói: "Phí Nhĩ Nam tước quá lời, đây là chuyện tình phát sịnh ở trong lãnh địa của ta, về tình về lý ta phải ra tay tương trợ. Đúng rồi, vị này là Khố Ni Nhĩ đại nhân ở Hầu tước lĩnh, đã có Khố Ni Nhĩ đại nhân ở đây, ngươi có thể yên tâm chúng ta xử lý đám gian tặc kia dễ như trở bàn tay."
Thần Điển Thần Điển - Phá Nam Tường