Good friends, good books and a sleepy conscience: this is the ideal life.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 112 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 768 / 3
Cập nhật: 2020-06-28 13:36:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 90
iêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 90: Tin Hay Không Tùy Mày
Dịch: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Hơn 3400 chữ, càng ngày càng dài là sao, là sao:48:
Sáng sớm đúng 7 giờ là Hàn Phong tỉnh dậy, đồng hồ sinh học của hắn khá chính xác, có thể tự mình tiến hành khống chế, vừa đến đúng thời gian là sẽ tự động tỉnh lại từ trong giấc ngủ say. Mặc dù hắn chỉ ngủ ngắn ngủi có mấy tiếng, nhưng mà chất lượng của giấc ngủ lại cao đến mức thần kỳ, thuộc về cấp độ ngủ rất sâu.
Chuyện đầu tiên hắn làm chính là mở máy tính ra, sau đó liền mở một cái mail trong máy.
E-mail này cũng không phải ai khác, chính là do thành viên tình báo kia gửi lại cho hắn.
Vì để an toàn, hắn ở trong e-mail thiết đặt forward(chuyển phát), sau khi nhận được mail, lập tức chuyển nó sang mười mấy mail khác. Mười mấy mail này hư hư ảo ảo, có cái tồn tại, có cái không tồn tại. Mỗi lần chuyển phát, e-mail đều tự động đánh dấu đã đọc, cứ như thế, cho dù đối phương có hack mở được e-mail, thì cũng không biết được rốt cuộc đã có người đã đăng nhập đọc qua mail này chưa.
Đây là cách Hàn Phong tránh cho bản thân lúc đăng nhập vô mail, lại bị người ta ôm cây đợi thỏ lôi ra giải quyết.
Thành viên tình báo kia hiển nhiên phi thường chuyên nghiệp, hắn hoàn toàn dựa theo yêu cầu của Hàn Phong làm, đem hết tất cả tư liệu kể rõ chi tiết một nhà ba đời của Paul Soprano đem gửi tới, có tới mười mấy tin tức cùng hình ảnh.
"Tô Vi?" Đọc xuống một đoạn, Hàn Phong liền tìm được tin tức mà hắn quan tâm.
Đúng như Hàn Phong sở liệu, huyết thống châu Á của Shirley là di truyền từ bà nội của nàng, cũng chính là người phụ nữ tên Tô Vi này, tổ tịch của nàng là Nam Kinh, Trung Quốc.
Đây là một người phụ nữ phi thường xinh đẹp, bên trong tài liệu có kể rõ lại chi tiết của nàng, từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, không thiếu một chút, có thể thấy nhân viên tình báo của Mỹ đối với nàng rất coi trọng.
Mà ở lúc tổng kết tài liệu của nàng, Hàn Phong thấy được 2 cái tên rất quen thuộc - - Dương Hưng Lâm cùng Hàn Nham Bân.
Thì ra nguyên nhân lúc đầu Dương Thành nói với hắn về chuyện Dương Hưng Lâm cùng với Hàn Nham Bân hoàn toàn trở nên quyết liệt, chính là vì người phụ nữ tên là Tô Vi này.
Trong tài liệu, nhân viên tình báo Mỹ thậm chí còn kể lại rõ chi tiết tình cảm gút mắc giữa ba người, hơn nữa đối với tính chân thật của nó còn đưa ra phán đoán. Bởi vì Tô Vi cuối cùng không có lựa chọn ai hết, mà xuất ngoại, hơn nữa ở Mỹ gặp được con trai của đại lão Mafia Mỹ Paul, bọn họ hai người vừa gặp đã yêu, cuối cùng cùng nhau kết thành vợ chồng.
(Ở đây dịch giả giải thích một chút về cái tên Paul, bên Mỹ có nhiều dòng họ cha truyền con nối chỉ lấy một cái tên, như trong truyện này, cha chồng của Tô Vi là Paul, chồng của Tô Vi cũng tên Paul, và con của Tô Vi cũng tên Paul luôn. Thông thường ở nước Mỹ, người ta phân biệt bằng cách đặt thêm nick name hoặc dựa theo thứ tự trong tên như Paul I, Paul II, Paul III...)
Thân phận của Paul không hề đơn giản, nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói. Hắn sau này khẳng định là đầu lĩnh của Mafia Mỹ, cho nên Tô Vi đột nhiên gả cho hắn. Lúc ấy nhân viên tình báo thậm chí còn cho rằng chính phủ Trung Quốc bắt đầu có âm mưu nhúng tay vào giới Mafia Mỹ.
Vì vậy, nhân viên tình báo Mỹ này quả thực vì nó mà khẩn trương một phen. Đối với cô gái Trung Quốc không hề đơn giản này tiến hành giám sát, cuối cùng phát hiện ra, Tô Vi đích xác là một cô gái rất lợi hại. Bất quá tựa hồ như cùng chính phủ Trung Quốc không có quan hệ gì cả.
"Thì ra vị bằng hữu kia theo lời Dương Hưng Lâm chính là Tô Vi."
Hàn Phong lẩm bẩm: "Hai huynh đệ vì cô gái này đánh nhau đầu rơi máu chảy, thậm chí trở mặt thành thù. Cuối cùng lại tiện nghi cho một đầu lĩnh xã hội đen, hahaha!"
Trong sân trường Thủy Mộc, mỹ nữ lai Shirley đột nhiên xoay người lại, nhìn một nam một nữ vẫn đi theo phía sau nàng nói: "Tôi cầu khẩn mấy người đừng đi theo tôi nữa được không, OK?"
Người nữ kia nói: "Tiểu thư Shirley. Thật xấu hổ, đây là chức trách của chúng tôi, vì để đảm bảo an toàn của cô, chúng tôi buộc phải một tấc cũng không rời."
Nam bảo tiêu nói: "Tất nhiên, tiểu thư Shirley, hi vọng cô có thể thông cảm, phối hợp với công việc của chúng tôi!"
Hai người bọn họ, chính là bảo tiêu do gia tộc của Shirley mời tới, đến từ công ty bảo an trứ danh nhất nước Mỹ, công ty Black Water.
Công ty Black Water là do vài tên quân nhân xuất ngũ từ bộ đội đặc chủng hải quân Mỹ "Navy Seals" năm 1998 thành lập, có quy mô lớn nhất thế giới, là một trong những công ty bảo an có thực lực cực mạnh. Nghe đồn sau lưng còn có chính phủ Mỹ ủng hộ, là bộ đội đặc chủng ngoài biên chế của chính phủ Mỹ. Công ty Black Water là một cái trung tâm bao hàm huấn luyện bắn súng, cảnh khuyển, cảnh vệ trên không trung, cố vấn an toàn, hộ khách ngoài ra còn bao quát cả bộ quốc phòng Mỹ, viện quốc vụ, bộ vận chuyển, bộ môn chấp pháp liên bang, công ty đa quốc gia cùng chính phủ ngoại quốc......
Hai vị bảo tiêu này là Anny cùng David, đều có huyết thống châu Á, tinh thông Hán ngữ. Từ bề ngoài cho thấy, bọn họ căn bản là cùng với người Trung Quốc không có gì khác nhau cả. Bọn họ là do Paul, cha của Shirley tự mình ủy thác bằng hữu chọn lựa bảo tiêu phù hợp với điều kiện trong giới nhất lưu của công ty Black Water, phụng mệnh đến đây bảo vệ an toàn cuộc sống cho nàng.
"Đủ rồi!" Shirley lớn tiếng nói, "Tôi không cần các người bảo vệ! Bởi vì sự tồn tại của mấy người, tôi bây giờ muốn trao đổi cùng đồng học của tôi cũng không được! Các người đã quấy nhiễu đến cuộc sống bình thường của tôi một cách quá nghiêm trọng rồi!"
Bảo tiêu David nhún vai, nói: "Tiểu thư Shirley, cái này cũng đành chịu, cô không thể đi đến địa phương quá nhiều người, vì như thế sẽ bị vây trong hoàn cảnh nguy hiểm, cũng sẽ mang đến khó khăn rất lớn cho công việc của chúng tôi."
Anny cũng nói: "David nói không sai, cô cũng biết, gia tộc của cô bây giờ không được yên ổn, cô tùy thời đều có thể gặp phải nguy hiểm. Do đó tiểu thư Shirley, mong cô hiểu cho công việc của chúng tôi, đừng khiến chúng tôi bị làm khó."
Shirley nhìn hai người bọn họ một chút, biết vô luận là như thế nào cũng thoát không được hai con đỉa này, nàng tức giận hung hăng dậm chân một cái, sau đó tiếp tục hướng phía thư viện đi tới.
Anny cùng David nhìn nhau liếc mắt một cái, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia bất đắc dĩ. Sau đó liền theo sát nàng đi tới.
Đối mặt với cố chủ, bọn họ mặc dù bất đắc dĩ, nhưng cũng đã quen rồi, cố chủ như vậy cũng không hề hiếm thấy. Bất quá bọn họ lại chỉ có thể kiên nhẫn mà cùng cố chủ giảng đạo lý, không thể có bất cứ bất mãn gì, đây là tiêu chuẩn của bảo tiêu.
Mặt khác, bọn họ cảm thấy rất buồn bực chính là, ở Trung Quốc, súng ống quản chế phi thường nghiêm khắc. Súng hợp pháp của bọn họ đều bị giữ lại, không cho phép mang theo bên người tiến vào trường học.
Cũng may, từ tình huống trước mắt cho thấy, coi như là thuận lợi, cũng không có gặp phải bất kỳ tình huống gì.
Mới vừa bước tới cửa thư viện, Shirley liền nghe được có người ở phia sau lưng nàng gọi tên nàng: "Shirley --"
Quay lại nhìn, thì ra là đồng học Robert.
Không nghĩ tới ở nơi này mà cũng có thể gặp được cái tên bám víu đó, chân mày của Shirley cau lại, không thèm để ý tới hắn, sau đó bước vào thư viện.
Robert rất nhanh chạy tới, hô hấp có chút dồn dập. Hắn hướng hai vị bảo tiêu của Shirley gật đầu đánh một cái bắt chuyện, sau đó dùng tiếng anh nói với nàng: "Shirley, thong thả một chút, đừng có đi nhanh như vậy chứ."
"Tôi muốn đi đọc sách, phiền anh đừng có quấy rầy tôi." Shirley dùng ngữ khí bình thường nói với hắn.
Tên Robert này từ nước ngoài đuổi tới tận đây, giống như là oan hồn bất tán vậy, làm thế nào cũng không thể thoát khỏi được.
Robert lúc này cũng không được tự nhiên lắm nói: "Shirley, anh như thế nào lại quấy rầy em chứ, anh cũng đối với Trung Quốc thần bí cảm thấy vô cùng hứng thú. Anh nghĩ, chúng ta có thể sẽ có chung chủ đề để nói mà. Em xem, anh bây giờ đang dụng tâm học đường thi Trung Quốc này." Vừa nói, hắn vừa cầm một quyển "300 bài thơ Đường thi" quơ lên. "Chữ của Trung Quốc cổ văn mặc dù thâm ảo, nhưng khiến cho người ta thật mê muội a! Shirley, anh hiện tại đã hiểu được nguyên nhân tại sao em lại thích Đường thi Trung Quốc như thế."
Sau khi Shirley nghe hắn nói xong, có chút kinh ngạc, cước bộ của nàng chậm lại, nhìn một chút quyển sách trên tay hắn, hỏi: "Robert, biến hóa của anh cũng ghê gớm nhỉ. Lúc trước anh còn bảo không thích thi từ của Trung Quốc cổ đại mà."
Robert cười nói: "Không, Shirley. Đó chỉ là ý nghĩ trước kia của anh, anh trước đó căn bản không có thâm nhập tìm hiểu thi từ Trung Quốc. Nhìn xem, dưới sự ảnh hưởng của em, anh phát hiện ra anh đã sai lầm rồi, anh phát hiện thi từ của Trung Quốc thật sự rất mỹ lệ!"
"Vậy tôi hỏi anh, anh thích nhất vị thi nhân nào của Trung Quốc?" Shirley đột nhiên hỏi.
"Ách......" Nụ cười trên mặt Robert ngưng trệ lại, "Anh thích nhất là...... Tất cả các thi nhân anh đều thích hết!"
Shirley nhịn không được cười một tiếng, nói: "Robert, em phát hiện anh thật sự rất là bác ái a."
Anny cùng David đi theo ở đằng sau giờ phút này cũng lộ ra nụ cười lờ mờ.
Robert hướng bọn họ hậm hực cười một tiếng, vội vàng đuổi theo sau Shirley.
Shirley bước tới khu vực chứa sách về Đường thi Tống từ, muốn tìm một quyển sách tên là "Đường Thi Tống Từ Toàn Tập". Sau đó lựa chọn vài bài thi từ chuẩn bị cho đại hội thi đấu thi ca lãng tụng sắp sửa cử hành.
Nhưng mà Shirley ở chỗ này tìm hồi lâu nhưng cũng không có tìm được quyển sách đó, nàng nhớ kỹ rõ ràng trước kia có ở chỗ này xem qua một lần mà.
Coi bộ đã bị người khác mượn đi trước rồi.
Shirley có chút thất vọng, không thể mượn sách được, nàng chỉ đành lên mạng tìm thử. Mặt khác bởi vì bên cạnh còn có 3 con đỉa bám theo, nàng bây giờ cũng không có tâm tư đi tìm đọc sách khác.
Đang lúc định rời khỏi chỗ này, thì lúc đi ngang qua khu vực chỗ ngồi, mắt nàng thoáng nhìn thấy quyển sách đó ở trên bàn, mà bàn đó lại không có người ngồi.
Thì ra là ở chỗ này!
Shirley trong lòng vui vẻ, lập tức đi tới, đang định ngồi xuống, thì bên tai lại truyền tới thanh âm: "Hai vị, làm ơn cho qua, cám ơn!"
Shirley có chút sửng sốt, quay đầu lại nhìn, liền chứng kiến một chàng trai Trung Quốc khá đẹp trai đang đứng cách chỗ mình không xa, bị hai bảo tiêu ngăn cản lại ở bên ngoài, mà trên tay hắn còn đang cầm một quyển "nguyên khúc".
Chỉ thấy hắn hướng Shirley cười cười, sau đó nói: "Bạn học này, thật xấu hổ, chỗ đó đã có người rồi.
Shirley nhìn quyển sách trên bàn một chút, sau đó nhìn quyển trên tay hắn, nhất thời liền hiểu rõ lời hắn nói.
Thì ra sách đều bị hắn cầm tới đây, khó trách một quyển cũng không tìm được!
Shirley nói: "Anny, David, các người làm ơn đừng có như vậy, đây là trường học."
2 người David cùng Anny cũng đang đánh giá học sinh trước mắt này, dựa theo bản năng nghề nghiệp, bọn học cảm giác được cậu học sinh trước mắt này tựa hồ có chút không đơn giản cho lắm.
Bất quá hơi do dự một chút, bọn họ cuối cùng cũng tránh ra. Hắn chỉ có một người, dù có lăn qua lăn lại cỡ nào, thì bọn họ cũng tự tin có thể bảo vệ được tốt an toàn cho đương sự.
Hàn Phong phân biệt liếc mắt 2 người bảo tiêu một cái, lạnh nhạt nói: "Cám ơn!"
Hàn Phong hướng Shirley cười cười một cách thiện ý lần nữa. Sau đó ngồi xuống chỗ ngồi của mình, bắt đầu đọc sách. Tốc độ đọc sách của hắn rất nhanh, thật giống hệt như xem truyện manga vậy. Chỉ liếc mắt một cái sau đó liền lật qua một tờ, rồi lại nhìn một cái, tiếp theo lại lật qua tiếp.
Shirley chưa từng gặp qua người nào lấy tốc độ nhanh như vậy để đọc sách. Bất quá, nàng cũng không có kinh ngạc, bởi vì nàng tưởng rằng Hàn Phong cùng nàng giống nhau, chỉ là đang tìm một bài thơ trong đó.
Shirley ngồi xuống bên cạnh Hàn Phong, sau đó nhẹ giọng nói: "Chào anh, tôi là Shirley."
Hàn Phong dừng lại, nhìn nàng một cái, gật đầu: "Chào cô, tôi là Hàn Phong." Nói xong, ánh mắt của hắn lại chuyển dời lên quyển sách.
"Àh...... Hàn Phong đồng học, sách này đều là anh mượn hết sao?"
"Đúng vậy."
"Xin hỏi, quyển "Đường Thi Tống Từ Toàn Tập" này có thể cho tôi mượn xem một chút không?"
Hàn Phong cũng không quay đầu lại, nói: "Cứ tự nhiên."
"Vậy thật tốt quá! Cám ơn anh!"
Shirley cảm tạ một tiếng, liền cầm lấy một quyển, chậm rãi đọc.
Hàn Phong 2 ngày này vẫn một mực ở trong tối quan sát Shirley. Hắn phát hiện, thì ra bên người Shirley có hai vị bảo hộ chuyên nghiệp, vốn định vẫn để bị vây trong tối, hắn liền quyết định thay đổi chủ ý, trước tiên lấy thân phận đồng học cùng Shirley tiếp xúc một chút. Sau này có thường xuyên xuất hiện trước mặt nàng cũng sẽ không khiến cho bọn họ có quá nhiều nghi ngờ, để tránh cho việc tạo thành hiểu lầm không tất yếu. Đồng thời cũng có thể tiện lợi cho mình có thể gần gũi chấp hành nhiệm vụ.
Một lát sau, Robert đi tới trước mặt Hàn Phong, sau đó lấy ra cái bóp, rồi rút 100 nhân dân tệ. Kế đến đứng ở một góc mà Shirley không thấy đưa cho Hàn Phong, đồng thời ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói: "Này anh bạn, cậu xem, tiền này chính là của cậu."
Hàn Phong mặc kệ.
Robert lại bỏ thêm vào 200 nữa, nhưng mà Hàn Phong cũng vẫn không thèm để ý đến hắn.
Chân mày của Robert cau lại, tiểu tử này thái quá thật! Nếu như là đang ở nước Mỹ, hắn khẳng định đã sớm cầm súng chỉa vô đầu Hàn Phong rồi.
Thật đáng tiếc nơi này lại là Trung Quốc, hơn nữa bây giờ là còn đang làm trò trước mặt Shirley, hắn không thể làm chuyện không có phong độ như vậy, càng huống chi, trên người hắn bây giờ cũng không có súng.
Robert lại bỏ thêm 500 vào, sau đó thấp giọng nói: "Này, đừng có tham lam quá như thế!"
Hàn Phong cũng vừa xem xong hết tờ cuối cùng, hắn cười nhìn Robert liếc mắt một cái, đẩy tay hắn ra, sau đó khép quyển sách lại, nhìn Shirley nói: "Đồng học, cô còn cần xem quyển sách này không? Nếu không cần thì tôi trở về trước."
"Uhm, còn cần, chờ một chút tôi xong ngay." Shirley nói xong, thuận miệng hỏi một câu, "Anh nhanh như vậy là đã xem xong hết rồi sao?"
"Đúng vậy, đã xem xong hết, nội dung cũng không nhiều lắm."
Robert lúc này đột nhiên xen miệng nói: "Đây đúng là câu nói tức cười nhất mà tao từng nghe! Mày đúng là thằng dối trá, rõ ràng tùy tiện lật lật quyển sách một chút, vậy mà bảo tự mình xem xong hết rồi à!"
Tiểu tử này, không ngờ da mặt so với mình còn dầy hơn! Chẳng lẽ thấy Shirley xinh đẹp nên mới cố ý nói như vậy? Nghĩ đến đây, Robert nhìn Hàn Phong lại càng thêm không vừa mắt.
Trong ánh mắt của Shirley cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc, lời nói của Hàn Phong, nàng rất khó tin tưởng, cho dù thi từ nội dung ít, nhưng cũng không có khả năng xem nhanh như vậy chứ.
Hàn Phong cũng không có giải thích, tự thu thập đồ đạc của mình chuẩn bị rời đi.
Robert tưởng hắn chột dạ, quyết định khiến cho cái tên này xấu mặt một phen, tạo chuyển biến tốt đẹp dời đi lực chú ý của Shirley một chút, tiện thể giúp đỡ cho mình gây ấn tượng với nàng.
Vì vậy, hắn cầm quyển sách Hàn Phong mới vừa xem qua, tùy tiện mở một tờ, nói: "Mày bảo mày xem hết nó rồi. Vậy được lắm, tao bây giờ thử kiểm tra xem, mày nếu có thể nói ra trang 54 là bài thơ gì, thì tao sẽ tin tưởng lời mày nói!"
Hàn Phong nói: "Xấu hổ quá, mày có tin lời tao nói hay không, đối với tao không có quan trọng."
Hàn Phong đang muốn rời đi, đột nhiên quay đầu lại nói với Shirley: "Shirley, cô có phải đang tìm thi từ gì không?"
"Đúng vậy, tôi đang tìm một thủ từ, nhưng mà tôi quên mất là ai làm rồi, cả tên cũng không nhớ, tôi chỉ nhớ trong đó có một câu gọi là...... Hoa tự phiêu linh thủy tự lưu (Hoa tàn phiêu dạt nước trôi đi)."
"Là bài "Nhất Tiễn Mai" của Lý Thanh Chiếu, trang 213."
Nếu nói Hàn Phong biết thủ từ này gọi là "Nhất Tiễn Mai" cũng không có gì kỳ quái, dù sao đồng học khác cũng có thể biết bài thơ này, nhưng mà trang số bao nhiêu cũng có thể nhớ kỹ, cái này không khỏi có chút khoa trương quá rồi chứ.
Shirley mang theo vẻ hoài nghi mở sách ra, kinh ngạc nói: "Thật sự là ở chỗ này! Không ngờ anh có thể nhớ rõ ràng như vậy!"
Robert bĩu môi, nói một câu Trung Quốc: "Mèo mù mắt đụng phải chuột chết mà."
Hàn Phong cười cười không nói, quay đi rời khỏi đó.
"Khoan đã chờ chút!" Shirley vội vàng nói, "Tôi còn muốn nhờ anh giúp tìm một thủ từ, bên trong có một câu 'trực đạo tương tư liễu vô ích'."
"Lý Thương Ẩn, trang 307." Nói xong, Hàn Phong liền rời đi.
"Trực đạo tương tư liễu vô ích, vị phương trù trướng thị thanh cuồng." Shirley nhìn vào bài "vô đề" của Lý Thương Ẩn ngay trang 307, quả nhiên là kinh ngạc vạn phần. (Dịch câu thơ: Đã biết tương tư nào có ích, nên chưa buồn thảm hóa thanh cuồng)
Thảo Luận Về Siêu Cấp Hệ Thống: 4vn.eu/forum/showthread.php?t=66177
Siêu Cấp Hệ Thống Siêu Cấp Hệ Thống - Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Siêu Cấp Hệ Thống