Within you, I lose myself. Without you,

I find myself wanting to be lost again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 614 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ai vị công tử ăn mặc y hệt binh sĩ quân đội Anh hoàng, khoác súng săn bóng loáng trên vai, dắt theo hai con chó to như gấu trắng, đang đạp lá khô rào rạo, bước trên con đường khá sâu trong núi. Họ vừa đi vừa tán gẫu:
- Cái vùng núi rừng này sao mà quái thế! Chả có lấy một bóng chim bóng thú. Bây giờ tớ muốn gặp bất cứ thứ gì miễn là pằng pằng được cho đỡ ngứa tay thôi.
- Nếu mà có con nai nào nằm phơi cái bụng vàng ra đây để tụi mình nện hai ba phát hỏi thăm sức khỏe thì hết ý nhỉ. Tớ cứ tưởng tượng lúc nai chạy loanh quanh mấy vòng rồi ngã đánh ầm.
Hiện họ đã đi khá sâu vào trong núi đến nỗi người thợ săn chỉ đường cho họ cũng lạc mất dấu. Họ không biết mình đang loanh quanh ở đâu. Tệ hơn nữa, cảnh núi rừng khủng khiếp quá thể nên hai con chó săn to như gấu trắng kia bỗng thấy đầu óc choáng váng một loạt, hộc lên hộc xuống rồi sùi bọt mép lăn quay ra chết.
- Thế là tớ mất toi hai nghìn bốn trăm đồng yên bỏ ra mua con nỡm này.
Một trong hai vị công tử lật sơ mí mắt một con chó chết, vừa xem vừa bình phẩm.
- Còn phần tớ thì thiệt mất những hai nghìn tám vì con này cơ đấy!
Công tử thứ hai lắc đầu ngán ngẫm.
Sắc mặt công tử thứ nhất bỗng nhợt nhạt, cậu kia nhìn mặt bạn rồi bảo:
- Tớ muốn quay về thôi, cậu ạ!
- Ừ, tớ cũng thấy gây gây lạnh và hơi đói. Thế mình về nhé!
- Hôm nay chấm dứt ở đây được rồi. Có gì trên đường về mình ghé cái nhà trọ tôi qua, bỏ mười yên mua vài con chim núi đem về cùng là được.
- Ở đó, bọn họ còn bán cả thỏ rừng. Rốt cuộc, không phải vậy mà cũng giống vậy. Thôi, mình về!
Thế nhưng kẹt cho hai cậu là dù họ có muốn về cũng không biết phải đi lối nào.
Gió giật từng cơn, cỏ xào xạc, lá lao xao và cành cây rung lách cách.
- Đói bụng quá đi thôi. Từ nãy giờ đói đau thắt cả ruột.
- Tớ có hơn gì cậu đâu. Thiếu điều bước hết nỗi rồi.
- Sức đâu mà đi. Tớ muốn có cái gì dằn bụng ngay thôi.
Hai công tử nói với nhau như thế khi họ đứng giữa đám cỏ lau.
Cũng vừa lúc đang nhìn dáo dác chung quanh, họ chợt thấy một căn nhà gạch sang trọng cất theo lối Tây Phương hiện ra. Ngoài hiên nhà có tấm biển đề:
Restaurant Hiệu Cơm Tây
Wild Cat House - Quán Mèo Rừng (2)
-Này cậu! Vừa vặn quá! Sao ở chốn này lại có được cái quán. Mình vào đi nhé!
-Tớ ngại quá, tiệm nào mà mở ra nơi đây. Nhưng thôi, chắc phải có cái gì ăn chứ!
-Dĩ nhiên. Không thấy biển đề kia à?
-Ta vào đi vậy. Tớ mà không có cái gì vào bụng là xỉu ngay bây giờ!
Hai người đứng trước tiền sảnh.Nơi này lợp toàn ngói bằng sứ trắng, trông thật hoa lệ. Thế rồi họ thấy trên cánh cửa kính để mở có khắc một hàng chữ vàng như sau:
Bất cứ vị nào cũng mời bước vào trong. Xin đừng e ngại.
Quán Ăn Mè Nheo Lắm Chuyện Quán Ăn Mè Nheo Lắm Chuyện - Sưu Tầm