It often requires more courage to read some books than it does to fight a battle.

Sutton Elbert Griggs

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 990 / 6
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
uộc đời có buồn, có vui. Có hạnh phúc và đau khổ. Cũng có khi chuyện vui nhiều hơn chuyện buồn. Giữa bất hạnh và hạnh phúc chỉ cách nhau gang tấc, hoặc dài ra cả đời người. Phút chung cuộc giống như chuyện cuối, chuyện về sau của một đám cưới, có niềm vui hạnh phúc ngập tràn và cũng lắm khi là nước mắt não nề, cay đắng!
- Em có thấy mây trắng trên trời trôi không? Nó bay mãi đến ngàn năm nữa không thôi, dù anh và em... trăm năm sau không còn nữa!
- Anh lại nổi máu lãng mạn lên nữa rồi! - Phương Liên cấu vào vai tôi khiến tôi sực tỉnh:
- À... xin lỗi em! Anh hay méo mó nghề nghiệp. Anh viết văn, làm thơ riết rồi nhiều khi sinh lẩn thẩn!
- Hôm qua, đi đám cưới nhỏ Nguyên, anh có để ý gì không? – Phương Liên hỏi.
- Có thấy gì đâu.
- Con Nguyên nó khóc, lúc quay phim, chụp ảnh.
Tôi cười khà, đùa:
- Sao lại khóc? Nghe nói mấy cô... mê có chồng lắm mà!
- Anh lại “đâm hơi” nữa rồi... Vậy mấy ông có thèm cưới vợ không? Người ta khóc cũng là có chuyện chớ!
- À... à. Vui cũng khóc. Buồn cũng khóc! Có cả kiểu khóc... “vui sao nước mắt lại trào...”!
- Nó cắn răng bỏ thằng Toàn để lấy chồng Việt kiều Mỹ.
- Có chuyện đó sao? Anh cứ ngỡ Nguyên và Toàn chỉ là bạn bè. Nguyên có nhiều bạn lắm mà?
- Tụi nó yêu nhau từ lúc chưa ra trường. Tội nghiệp!
- Nhưng tại sao lại xảy ra chuyện đó? Nhà Nguyên cũng thuộc hàng khá giả mà!
- Ờ, ba nó làm giám đốc... Không biết sao vỡ nợ, có nguy cơ ra tòa!
Tôi hiểu ra:
- Nguyên ưng tay Việt kiều đáng tuổi cha chú mình nhằm mục đích cứu vãn tình thế phải không?
- Nhưng tội nghiệp con Nguyên quá! Ai làm nó lãnh! Nghe nói ba nó là tay phóng đãng, cặp bồ với ca sĩ phòng trà và mấy cô người mẫu thì tiền bạc chịu sao xiết!
- Anh có gặp ông ấy một vài lần đi chung với Khánh Vân ở khách sạn New Gold...
Phương Liên véo tôi:
- Anh đi đâu vào đó mà gặp ba con Nguyên?
- Ai da... Đi hội thảo!
Dòng đời lặng lẽ trôi như mây trắng ngàn năm bay mãi trên bầu trời. Những áng mây ấy trôi về đâu chẳng ai biết, còn người yêu tôi có chồng! Bạn tôi đi dự tiệc về nói với tôi, hôm ấy thấy mắt Phương Liên đo đỏ. Chắc nàng khóc! Phương Liên khóc cho cuộc tình với tôi dang dở chăng? Tôi cố tin như vậy để an ủi trái tim cô đơn, tan nát của mình. Rồi có phút nghi ngờ, tôi chợt nghĩ: “Biết đâu cô ấy khóc vì phải xa cha mẹ, người thân, hoặc có thể khóc vì được hạnh phúc! Vui cũng khóc. Buồn cũng khóc kia mà!”.
Nắng Sớm Mưa Chiều Nắng Sớm Mưa Chiều - Sưu Tầm