Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 649 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ối với nhiều doanh nhân, công việc kinh doanh của họ là một cuộc chạy đua không ngừng. Sau khi trèo lên được đỉnh cao thứ nhất, họ lại vội vã chinh phục đỉnh cao thứ hai, rồi thứ ba… Công việc không còn đem lại cho họ niềm vui và chỉ là cảm giác mệt mỏi vì quá sức.
Tại sao vậy? Điều gì đã khiến họ mất cảm giác hạnh phúc sau mỗi lần đạt được thành công?
Hội chứng tự đốt cháy
Công việc đã kết thúc, nhưng còn nhiều dự định phía trước, cần phải nhanh chóng bắt tay vào một việc mới...
Một ông chủ doanh nghiệp thành đạt thổ lộ rằng ông cảm thấy kiệt quệ cả tinh thần lẫn thể chất và không còn hứng thú trong công việc. Ông ví mình như một chiếc lá bị cuốn theo dòng nước. Sau mỗi một lần thực hiện thành công một dự án, ông đều tự nhủ: “Công việc đã kết thúc, nhưng còn nhiều dự định phía trước, cần phải nhanh chóng bắt tay vào một việc mới”. Sự cố gắng không ngừng khiến ông không còn cảm nhận được niềm vui của thành công.
Giống như nhiều doanh nhân, người đàn ông này bị hội chứng tự đốt cháy. Ông cố gắng gặt hái nhiều thành công chỉ để cảm thấy mình đang không thất bại và nhận được những lời khen từ người khác. Thảm hoạ ở chỗ, khi ông liên tiếp thành công, người ta sẽ “chán không buồn khen” ông nữa, vì thế ông lại càng thấy mình phải cố hơn nữa.
Không hiếm các doanh nhân có tâm sự rằng: không có chủ doanh nghiệp nào lại không tự hào trước những thành công của mình, nhưng đồng thời họ cũng gần như không bao giờ có cảm giác hài lòng. Đối với họ: kinh doanh giống như đi trên chiếc xe đạp. Khi anh đạp pê-đan thì chiếc xe tiến về phía trước, nhưng khi ngừng đạp thì mọi thứ đều đứng lại. Giống như anh đã đạt được nhiều thứ, nhưng tất cả đều là quá khứ, còn trên cương vị là một doanh nhân thì phải biết lo lắng cho tương lai. Không được quyền nhìn xuống chân mà phải tiến lên phía trước.
“Phải khiêm nhường!”
Theo lời của các chuyên gia tâm lý, những người không biết vui với những thành công của mình chia làm ba loại.
Loại thứ nhất là những người từ bé đã quen sống lý tính và có mục đích. Thậm chí, đối với họ không tồn tại khái niệm “niềm vui”.
Loại thứ hai là những người có thói quen chờ niềm vui do người khác đem lại. Đó có thể là bố mẹ, thầy cô giáo, sếp... Những người này thông thường bi quan và mâu thuẫn, một mặt họ coi khinh những thành công của người khác, nhưng mặt khác lại rất phụ thuộc vào sự đánh giá của mọi người xung quanh.
Loại thứ ba là những “siêu nhân” - họ không thể hiện niềm vui vì sợ làm xấu đi hình ảnh của mình. Đối với những “siêu nhân” thì bất cứ một sự thể hiện tình cảm nào, trong đó có cả việc bày tỏ niềm vui trước thành công đều đồng nghĩa với sự yếu đuối. Có thể nói đối với họ: “Chẳng có gì mà vui sướng khi tôi chưa được vào danh sách những người giàu có nhất của tạp chí Forbes”.
Các chuyên gia tâm lý cho rằng nền giáo dục Đông Âu (kể cả Việt ) đã tạo ra hệ thống giáo dục với quá nhiều cấm đoán không cần thiết. Đối với nhiều người thuộc lứa tuổi ngoài 35, từ nhỏ hằn sâu vào tiềm thức câu nói “phải khiêm nhường”, và điều này làm cho họ có thói quen kìm nén mọi tình cảm của mình.
Một chủ doanh nghiệp lại cho rằng, không biết vui trước thành công của mình là điểm đặc trưng của những ông chủ tập trung hết tinh lực cho quá trình đấu tranh để vươn lên. Họ quen sống trong điều kiện thúc bách và căng thẳng không còn thời gian đâu mà để ý đến những thành quả của mình.
Một chuyên gia tâm lý nữa lại nêu lên một khía cạnh khác: có thể các ông chủ đã quá lo xa, không tỏ thái độ vui sướng vì sợ nhân viên dưới quyền cho rằng mình giàu lên quá dễ dàng và có thể họ sẽ đề nghị tăng lương.
Đừng che giấu tình cảm
Để loại bỏ trạng thái không hài lòng về bản thân, bạn hãy học cách vui với những thành công của mình. Để làm được điều này, các chuyên gia tâm lý khuyên hãy tích cực thể hiện tình cảm, đừng kìm nén ở trong lòng. Nếu bạn muốn cười - hãy cười to lên, nếu muốn hát - hãy hát to lên.
Tình cảm không cần phải che giấu, vì đây cũng là nguồn năng lượng để đạt được những thành công tiếp theo. Nếu bạn vui vì những thành công của mình, hãy chia sẻ điều đó với mọi người xung quanh, đừng ngại.
Vào những dịp kỷ niệm ngày thành lập doanh nghiệp, bạn hãy treo băng-rôn ngoài phố, ví dụ: “Chúc mừng công ty chúng ta tròn 5 tuổi!”. Đây không phải là sự kiêu ngạo mà là sự khẳng định chiến thắng của mình. Đừng e ngại khi nói về những thành công của mình, mà ngược lại cần phải bày tỏ điều này với bất cứ ai muốn nghe.
Một chủ doanh nghiệp thành đạt, người đã gặt hái nhiều thành công trong lĩnh vực kinh doanh của mình, tâm sự rằng trước khi ngủ, sau khi kiểm điểm lại một ngày làm việc, anh không ngần ngại tự khen bản thân: “Mình thật xuất sắc”. Anh còn cho rằng cần phải khuyến khích nhân viên trong công ty phát triển cảm giác tự hào về những gì mình đã đạt được.
Anh kể chuyện, vài năm trước đây, khi công ty đã vượt qua được một chặng đường dài, các nhân viên đều cảm thấy những thành tựu của công ty là đương nhiên, không có gì đặc biệt. Mất đi cảm giác phấn chấn trước mỗi thành công, thì hóa ra mọi người luôn thấy mệt mỏi, không còn động lực để làm việc.
Cuối cùng, anh đã nghĩ ra cách thành lập một website để đưa tin về những dự án xuất sắc của công ty, đồng thời gửi những tin này vào hộp thư riêng của mọi người. Với cách PR nội bộ này, anh đã giúp các nhân viên nhìn công việc của mình bằng con mắt khác, họ cảm thấy tầm quan trọng trong những đóng góp của riêng mình vào thành công chung. Và tình hình được cải thiện rõ rệt.
Theo Dân Trí
Mệt mỏi vì... thành công! Mệt mỏi vì... thành công! - Cẩm Nang Nghề Nghiệp