A good book has no ending.

R.D. Cumming

 
 
 
 
 
Tác giả: Ân Tầm
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: phan bilun
Upload bìa: Hải Trần
Số chương: 333 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3228 / 38
Cập nhật: 2017-06-20 15:06:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ai Đánh Bại Ai ?
ó sự hỗ trợ của Kỳ Ưng Diêm mọi chuyện trở nên xuôi chèo mát mái hơn nhiều. Lần này Ngải Niệm
quyết tâm đòi ly hôn, Lục Quân cũng sẵn sàng cho một trận chiến, nhưng Kỳ Ưng Diêm lại dùng chút chiêu
‘bàng môn tà đạo’, không biết ở đâu có thể lấy được chứng cớ ngoại tình của Lục Quân…. Căn cứ vào
video thu được Lục Quân có thuê phòng vào khách sạn với một người phụ nữ, mà theo như điều tra, người
kia chính là cấp dưới của anh ta, anh ta đã lợi dụng chức quyền đùa bỡn không ít phụ nữ.
Ngải Niệm tức đến mức chỉ muốn giết Lục Quân, Kỳ Ưng Diêm khuyên cô trước mắt nên ổn định công
việc, một khi lên toà phần thắng sẽ lớn hơn. Sau khi Trang Noãn Thần nghe xong mọi chuyện, thấy về
phương diện tài chính Ngải Niệm chính là ở thế hạ phong, cho nên Kỳ Ưng Diêm quyết định đánh vào mặt
tình cảm và kéo dài thời gian.
Pháp luật không có tình người, nhất là người không có quyền thế … mối quan hệ vợ chồng tan vỡ, ở
trong tình huống này Ngải Niệm chịu ở thế yếu, để có thể bảo vệ cô, quan toà cần chứng cớ cho thấy Ngải
Niệm có khả năng tài chính ổn định thì khả năng thắng là rất lớn. Lục Quân là người có vai vế trong công
ty, chuyện ly hôn khiến cho hình tượng anh ta giảm đi không ít, hơn nữa Kỳ Ưng Diêm cố ý đưa chứng cớ
lên toà, Ngải Niệm không sao cả còn Lục Quân thì thảm hại không dậy nổi, các chứng cớ lần lượt đưa ra
khiến anh ta mệt mỏi.
Về phương diện khác, nhờ Trang Noãn Thần khuyên bảo Ngải Niệm đồng ý đến Vạn Tuyên làm việc, tuy
Vạn tuyên là công ty nhỏ nhưng có tập đoàn Liên Mỹ hỗ trợ làm chỗ dựa vững chắc, trước mắt lại đầy tiềm
năng phát triển, điều này giúp cho Ngải Niệm có một nguồn thu nhập ổn định.
Quan toà càng không ngừng kéo dài, mọi vấn đề của Ngải Niệm đều được giải quyết nhanh gọn, kể từ đó
ngược lại Lục Quân bốn bề địch vây, cuối cùng nghe nói Ngải Niệm thuê được luật sư là người nổi tiếng
Bắc Kinh, người hỗ trợ còn là luật sư nổi danh quốc thế Kỳ Ưng Diêm thì sợ run người, lúc này mới phát
hiện ra bản thân mình đã sa vào bẫy người ta tỉ mỉ thiết kế.
Ảnh chụp cùng video đều bày ra trước mặt Lục Quân, cuối cùng bất đắc dĩ anh ta phải chọn thương
lượng, hơn nữa từ bỏ quyền nuôi dưỡng đứa bé, so với gia đình, tiền đồ còn quan trọng hơn nhiều. Kỳ Ưng
Diêm lặng lẽ giúp Ngải Niệm đánh một cú hoàn mỹ, Ngải Niệm đối với Giang Mạc Viễn cũng mang ơn,
hơn nữa trước đây lại luôn hiểu lầm anh nên giờ này cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Nhắc tới thù lao của luật sư, Kỳ Ưng Diêm lại tỏ ra rất hào phóng, chỉ yêu cầu Ngải Niệm chiêu đãi một
bữa đồ ăn vặt ở Bắc Kinh coi như là trả tiền công, khiến cho Ngải Niệm rất khó xử. Sau đó Trang Noãn
Thần có nhắc đến tiền phí luật sư với Giang Mạc Viễn, Giang Mạc Viễn chỉ thản nhiên nói, đừng tưởng cậu
ta tốt như vậy, Bắc Kinh không có thứ hấp dẫn cậu ta mà thèm tới sao?
Ban đầu cô không có hiểu được ý trong lời của Giang Mạc Viễn, mãi sau cô mới bừng tỉnh. Khi chuyện
của Lục Quân và Ngải Niệm kết thúc liền không thấy Kỳ Ưng Diêm đâu, rốt cuộc có một ngày Kỳ Ưng
Diêm tỏ vẻ đáng thương tìm đến Ngải Niệm và Trang Noãn Thần, nói hai người phải báo đáp anh ta.
Ngải Niệm nghe xong thì bỗng cảm thấy hoảng sợ, hỏi rõ mới biết, thì ra anh ta cần hai người giúp anh
ta làm thuyết khách. Khi đó Trang Noãn Thần mới hiểu được, thì ra Kỳ Ưng Diêm muốn đến Bắc Kinh bất
quá là vì một cô gái tên Lưu Ly, cô ta là nhà chế tạo hương nổi tiếng, lần này cô ta tới Bắc Kinh là vì làm
giám khảo cho một cuộc thi điều chế mùi hương.
Trang Noãn Thần tìm được một số ảnh chụp của Lưu Ly trên mạng, là một cô gái rất thanh mỹ, mỗi ột
động tác đều đầy khí chất, trước trăm vạn cô gái nổi lên vẻ đẹp của nhân gian.
Kỳ Ưng Diêm như là kẻ đáng thương bị vứt bỏ, suốt ngày bày ra vẻ mặt cầu xin, so với vẻ mặt Lục Quân
lúc cầu xin thảo thuận chẳng khác là mấy, Trang Noãn Thần điều tra ở chỗ Giang Mạc Viễn mới biết Kỳ
Ưng Diêm yêu Lưu Ly đã lâu, nhưng Lưu Ly vẫn luôn tỏ ra xa cách với anh ta.
Sau đó Ngải Niệm đứng ra nhận vai trò thuyết khách, ai ngờ ban đầu Lưu Ly thấy cô còn cởi mở dễ gần,
nhưng vừa nghe cô nhắc tới Kỳ Ưng Diêm liền trở nên khách khí, thậm chí còn có chút khó chịu, khiến cho
Kỳ Ưng Diêm ngay cả ý muốn tự tử cũng có.
Cao Quý cuối cùng cũng đến Bắc Kinh, đến khi Trang Noãn Thần được Lưu quản lý báo cho thì Hạ Lữ
đã nhanh chân đến gặp Cao Quý trước, Trang Noãn Thần mấy lần muốn gặp đều bị cản lại. Cuối cùng Ngải
Niệm cũng biết được chuyện giữa hai người bọn cô, tuy nói tức giận nhưng sau bình ổn lại cũng ong hai
người họ hoà giải như lúc ban đầu.
Trang Noãn Thần chỉ có thể cười khổ, nước hắt đi sao lấy lại được, trên đời này chính là như vậy, cho
dù có hối hận cỡ nào mọi chuyện cũng đều phí công. Có những vết thương một khi tạo thành sẽ không có
khả năng coi như không có. Trong lòng cô và Hạ Lữ đều vướng bận, có lẽ vướng bận này đã tồn tại từ
sớm, chính là sau này mới bị châm ngòi mà thôi, đó chính là nhân sinh quan của cô và Hạ Lữ, nhân sinh
quan đã khác nhau thì sẽ rất khó bên nhau, y như câu nói “Không cùng tiếng nói, mưu sự khó thành”.
Mỗi người đều có quỹ đạo cuộc đời mình, sau trận ly hôn Ngải Niệm cũng học được kiên cường, cô làm
việc ở Đức Mã vốn cũng rất tốt, nếu không phải vì Lục Quân thì cũng không bỏ việc giữa chừng mà theo
chồng, hiện tại quay lại Bắc Kinh coi như bắt đầu cuộc đời một lần nữa, tuy nói rất nhiều chuyện khi bắt
đầu rất khó khăn, nhưng nhờ có Trang Noãn Thần luôn bên cạnh ủng hộ cổ vũ nên cô kiên cường hơn nhiều.
Cô vốn muốn chuyển ra ngoài ở nhưng lại bị Trang Noãn Thần cấm tiệt, đứa bé cần tiêu tốn khá nhiều
tiền, hơn nữa hiện tại cô còn cần bố mẹ ở bên cạnh chăm sóc đứa bé, đi ra ngoài thuê phòng tiền thuê cũng
không nhỏ, coi như hết cả lương của cô. Tất nhiên Ngải Niệm cũng rất ngại nhưng Trang Noãn Thần không
ngừng khuyên cô, chỉ cần cô đồng tâm hợp lực giành được hợp đồng Phỉ Tư Mạch thì đến lúc đó cô muốn
ra ngoài ở cũng được.
Bên kia Cao Quý còn chơi trốn tìm với Trang Noãn Thần thì bên này Phương Trình lại sứt đầu mẻ trán,
khi Trang Noãn Thần báo cho anh ta thông báo tuyển dụng nhân viên thì vẻ mặt anh ta vô cùng hờ hững
không có phản ứng gì, sau đó cô xem bản tin tài chính mới biết thì ra lần này cổ phiếu của Liên Mỹ trên
sàn chứng khoán tổn thất không ít, cuối phiên không ít cổ phía đều hạ sàn.
Cho dù có động viên thế nào thì cũng không được gì, nghĩ về lâu dài, cô và Ngải Niệm cắn răng quyết
định cho dù Cao Quý là cục xương cũng phải cố gắng chiếm được.
Ngày diễn ra hôn lễ của Cố Mặc, bầu trời quang đãng như là được gột rửa, dưới bầu trời trong xanh vài
gợn mây lơ lửng lững lờ trôi tựa như những đám bông bay lượn.
Tại nơi tổ chức lễ cưới, ngoài rất nhiều khách quý có mối quan hệ với anh lần này anh còn mời rất nhiều
bạn đại học hiện giờ đều là những nhà báo có tiếng trong giới, bà Cố rất vui vẻ, được người giúp việc giúp
đỡ tiếp đãi khách khứa.
Bố của Hứa Mộ Giai ông Hứa Tác Vinh mời không ít bạn bè ở đây, dù sao ông cũng là người có chút
tiếng tăm, con gái đi lấy chồng không thể keo kiệt được. Nhưng Cố Mặc có vẻ là lạ, cho dù là ở đây cũng
đối xử rất lãnh đạm với ông, vẻ mặt xa cách của anh khiến Hứa Tác Vinh cảm thấy rất xấu hổ, nhiều lúc
muốn nói chuyện làm quen với Cố Mặc nhưng đều không được.
Khi Trang Noãn Thần kéo Giang Mạc Viễn đi vào có tiếng nói khe khẽ truyền ra. Cô không cần chăm
chú cũng có thể nghe thấy rất rõ, trong lòng vẫn sáng như gương, dù sao ở đây cũng sẽ có nhiều bạn học,
chỉ cần học cùng trường đều biết chuyện giữ cô và Cố Mặc, hiện giờ một người đã là vợ người khác,
người còn lại cũng sắp cưới vợ, dưới con mắt của bạn học hai người hẳn là rất kỳ lạ.
Tinh thần Giang Mạc Viễn rất sáng láng, dưới hoàn cảnh như thế này anh không ngại toả sáng, từ cách ăn
mặc đến ứng xử đều vô cùng trầm ổn, mà cô mặc lễ phục vừa vặn xinh đẹp hoà với tinh thần của anh lại
càng hợp nhau, tựa như tăng thêm sức mạnh.
Cố Mặc và Hứa Mộ Giai tiến lên, bốn người chào hỏi nhau.
Hôn lễ lần này tổ chức theo phong cách ưa chuộng của giới trẻ, hiện trường là một bãi cỏ xanh mướt
mới được cắt tỉa, không chút rườm rà, trên mặt cỏ trang trí hoa tươi màu trắng hoà dưới sắc trời, xinh đẹp
tựa như bức tranh, khiến người khác hít thở không thông.
Tại hiện trường hôn lễ cũng không ít người mà Giang Mạc Viễn quen biết, ai bảo trong những buổi tiệc
cưới như thế này không phải là một loại khác của việc hợp tác buôn bán chứ? Mấy người nói chuyện rất
vui vẻ với Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần đứng bên cạnh đứng bên cạnh nghe thấy không có gì thú vị
liền đi đến khu đồ ăn lấy đồ.
Bả vai có người vỗ nhẹ, quay đầu lại đúng là bạn học cùng lớp, đầu óc nhất thời quay vòng vòng, nhưng
vẫn cố gắng nở nụ cười.
“Lúc cậu vừa đi vào tớ đã thấy rồi, hôm nay ở đây có rất nhiều bạn học cũ của chúng ta, sao lại không
gặp gỡ nói chuyện chứ?” đây là một người bạn học thích bà tám, khi đi học có tật xấu thích buôn chuyện,
đây cũng là nguyên nhân mà vừa gặp Trang Noãn Thần đã đau đầu.
“Các cậu đều nói chuyện con cái, mình không tham gia được.” Cô gắp mấy miếng dưa hấu trong khay
vào đĩa, cười khẽ.
“Cái gì không thể tham gia, mình thấy cậu lấy được chồng giàu có thì coi thường bọn mình ý chứ.”
Người kia khẽ huých cô, trên mặt tuy là mỉm cười nhưng trong mắt đầy vẻ khinh thường.
Trang Noãn Thần hiểu loại ánh mắt này, khi cô xuất hiện cùng Giang Mạc Viễn tại các nơi, cô đã gặp vẻ
mặt này không dưới 10 lần. Là con mắt ghen tị của phụ nữ, nhất là cái loại phụ nữ luôn cho rằng mình tốt
hơn cô, sự đố kị đã phá vỡ tất cả cảm tình khi cùng học.
Ở đại học, cô trước giờ đều ít kết bạn trừ Ngải Niệm và Hạ Lữ vì cô không có thời gian, thường xuyên
phải đi dạy thêm, cho nên ở trên lớp nhiều người nghĩ cô kiêu ngạo khó ở chung.
Cô cũng lười giải thích với người khác, những kẻ thích nói xấu bạn không phải vì bạn thanh minh mà sẽ
từ bỏ, ngược lại sẽ tăng thêm sự ghen ghét.
Gả cho Giang Mạc Viễn, sợ rằng rất nhiều người nghĩ cô là quạ đen biến thành phượng hoàng.
Trang Noãn Thần không khó tưởng tượng ra nội dung cuộc tám chuyện của bọn họ, đơn giản sẽ nói cô
tham hư vinh, vứt bỏ người yêu, thấy người sang bắt quàng làm họ.
Khóe môi nhẹ nhàng nổi lên ý cười, mặt không biến sắc, “Nào có xem thường? Con các cậu thông minh
lanh lợi, mình hâm mộ còn không kịp đâu.”
“Noãn Thần à, cậu kể đi, sao mà cậu quen được chồng cậu thế? Sự nghiệp thành công, bộ dáng lại đẹp
trai, thật sự là hâm mộ chết người. Nếu mình là cậu á, cũng sẽ bỏ Cố Mặc mà gả cho anh ta ý chứ?” lại bắt
đầu bà tám, lôi thôi kéo cô lải nhải, “Mình thấy bố của cô dâu cũng chủ động nói chuyện bới chồng cậu,
nghe nói chồng cậu là thương nhân vàng có tiếng phải không?”
“Sao lại khoa trương vậy chứ? Hứa tiên sinh là nhiệt tình đón khách thôi mà.” Cô cố gắng mỉm cười,
trong lòng thì kêu khổ, đầu lại đau đau, ánh mắt nhức nhối nhìn về phía Giang Mạc Viễn, anh đang nói
chuyện với một vài người khách, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường. Anh khẽ nhấp một ngụm sâm – panh, lơ
đãng đảo mắt về phía cô, thấy được ánh mắt của cô xong, vẫn khẽ mỉm cười, vô cùng mê người.
Trang Noãn Thần không quản gì nữa, nhìn anh ra tín hiệu cầu cứu.
Người bạn học bên cạnh không phát hiện ra vẻ khác lạ của cô, nhìn Giang Mạc Viễn một cái sau vội
vàng đè thấp giọng nói: “Chồng cậu cười với cậu kìa, thật sự là mê người chết mất.”
Cô có gắng duy trì mỉm cười.
“Kìa, anh ta tới kìa.” Người kia ngạc nhiên.
Trang Noãn Thần rất muốn dùng quả táo chặn miệng cô ta lại.
Rất nhanh Giang Mạc Viễn đã đi tới, thuận thế giơ tay ôm eo Trang Noãn Thần, cười khẽ, “Nói chuyện
gì thế, hôn lễ sắp cử hành rồi.”
Người kia tiếp cận Giang Mạc Viễn ở cự ly gần, ánh mắt đều nhìn chằm chằm, Trang Noãn Thần nhanh
nói, “Bọn mình đi đến bên kia đã, lát gặp lại.” Nói xong liền kéo Giang Mạc Viễn bước đi.
Đợi cho rời xa hoàn toàn người bạn học của cô, Giang Mạc Viễn nhịn không được cười, “Anh không thể
gặp người sao? Đó là bạn học của em à? Sao không giới thiệu với anh?”
“Anh vừa đi vào thì làm gì có ai không biết anh chứ, anh làm ơn thu liễm chút đi, đây là hôn lễ của Cố
Mặc, anh đình biến mình thành nhân vật chính nữa.”
Giang Mạc Viễn nghe vậy liền buồn cười, “Em nói mấy người vừa rồi hả? Là bọn họ chủ động tiến lên
chào anh, anh chỉ là ứng phó mấy câu thôi mà?”
“Xem ra anh lại phải ứng phó rồi.” Trang Noãn Thần nhìn phía sau lưng anh bất đắc dĩ nói.
“Bây giờ anh kéo em chạy đi có kịp không?” Giang Mạc Viễn không quay đầu lại cũng có thể đoán ra
tình hình,, khẽ cười nhìn cô, hiếm khi trêu cô.
Cô khẽ lắc đầu, “Không có cách nào đâu, cửa ở sau lưng họ, cho dù anh kéo em chạy cũng vừa quay đầu
đã chạm trán.”
Anh bị cô chọc cười, cúi đầu khẽ nói bên tai cô, “Vẫn là câu nói kia, đừng có thân cận quá với Cố
Mặc.”
Cô bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Sau đó là mấy tiếng chào khách sáo…
“Giang tổng, cửu ngưỡng đại danh, hôm nay nhìn thấy anh thật sự là vinh hạnh quá.”
Giang Mạc Viễn khẽ xoa đầu cô rồi xoay người, sau đó tiến lên nói chuyện xã giao với mấy người kia,
không che lấp ánh mắt yêu chiều cô.
Trang Noãn Thần vội vàng chạy trốn, cô sợ loại khách sáo xã giao này.
Người Trung Quốc kết hôn chú ý thiên thời địa lợi nhân hoà, mặc kệ lựa chọn nghi thức tổ chức như thế
nào vẫn phải tuân thủ giờ giấc. Trang Noãn Thần tranh thủ đi toilet, sắp tổ chức rồi, cô không thể không có
mặt lúc tổ chức được.
Đi ngang qua phòng nghỉ hành lang, cô thấy có bóng trắng đứng trước mắt, cô thuận tiện nhìn coi mới
biết là Hứa MỘ Giai, cô đang không biết có nên đi lên chào hỏi hay không thì trong phòng đã có người đi
ra, cầm trong tay một cái hộp gấm vẻ mặt tức giận: “Ngày kết hôn Cố Mặc còn quên mang nhẫn, tiểu tử kia
quá đáng lắm rồi. Trước mắt dùng cái này đi.”
“Bố, Cố Mặc anh ấy vội quá thôi mà.” Hứa Mộ Giai cầm hộp gấm nói.
Trang Noãn Thần đứng im tại chỗ không bước đi, nhìn Hứa Tác Vinh cách đó không xa, người này cô
không lại, cô và Cố Mặc đã từng đi cầu xin ông ta, nhưng ông ta không tha cho đường sống nào.
“Giai Giai, nói thật bố thực muốn con gả cho nó, nhưng nha đầu con cứng đầu không nghe khuyên bảo,
trong lòng Cố Mặc có người khác, nó sẽ không tốt với con đâu.”
“Ai nha bố, bây giờ bố còn nói nhưng lời này làm gì, con và anh ấy đầu đăng ký rồi.”
“Bố biết, nhưng chính là lo lắng mà thôi.”
“Con đường này là do con muốn đi, chồng là do con chọn, thực sự có ngày phải chia tay con cũng không
hối hận, hơn nữa con vất vả lắm mới có thể ở bên Cố Mặc, đánh chết con cũng không xa anh ấy.” Vẻ mặt
Hứa Mộ Giai rất quật cường.
Hứa Tác Vinh nhíu mày, đột nhiên nhìn khắp bốn phía, Trang Noãn Thần lập tức ẩn mình vào góc tường,
trong lòng lại bắt đầu có dự cảm không tốt.
Chốc lát, cô nghe thấy Hứa Tác Vinh thấp giọng nói với Hứa Mộ Giai: “Nếu vạn nhất nó biết chuyện
con giả mang thai thì sao?”
“Bố…” Hứa Mộ Giai cũng khẩn trương nhìn bốn phía, thấy không có ai mới đá đá chân nói: “Không
dưng bố nói chuyện này để làm gì?”
“Nha đầu ngốc a, loại chuyện này giấy không thể gói được lửa, sớm muộn gì có một ngày sẽ lòi ra.”
Hứa Tắc Vinh lo lắng, “Nó cưới con là bởi vì áy náy, một khi nó biết hết thảy đều là con thiết kế, vậy sẽ
không đòi ly hôn với con sao?”
“Chuyện này bố không nói con không nói anh ấy sao mà biết?” Hứa Mộ Giai kéo kéo áo cưới, “Bác sĩ
bên kia đều là bạn thân của bố, họ sẽ không nói đâu, chuyện này sẽ không ai biết đâu.”
“Chỉ mong là vậy, nhưng bố vẫn không yên tâm, khi con còn chưa chết tâm với nó, ngày đó bố vẫn còn
lo lắng.” Hứa Tác Vinh bất đắc dĩ lắc đầu.
Hứa Mộ Giai giơ tay ôm Hứa Tác Vinh, nhẹ giọng an ủi, “Bố, con biết bố lo lắng cho con, bố yên tâm
đi, chuyện này Cố Mặc tuyệt đối không có cơ hội biết.”
Góc tường bên này, Trang Noãn Thần sớm đã hoá đá….
Cô cảm thấy, từ nay về sau chính mình có lẽ không nên tham gia hôn lễ của ai nữa, thì ra những vẻ lung
lung phía trước đều che giấu đi sự thật không muốn ai biết. Giống như là người mẫu trên sàn diễn toả sáng
chói lọi, nhưng phía sau là một mớ hỗn độn.
Lúc trước Hứa Mộ Giai tìm cô, dùng một câu “Tôi đã mang thai đứa con của Cố Mặc.” Hoàn toàn làm
cô hết hy vọng, những lời này như là một quả bom thành công đem cô đánh lui, cô hoàn toàn tuyệt vọng từ
bỏ tình yêu này.
Cô biết, tình cảm giữa cô và Cố Mặc như là đứa trẻ sinh non, cho dù tận tâm hết sức giữ gìn cũng sẽ có
ngày tới cái chết, nhưng mà cô và Cố Mặc đi đến ngày hôm nay đều là do ông trời sắp đặt sao?
Giang Mạc Viễn dùng mọi thủ đoạn để chiếm bằng được cô.
Hứa Mộ Giai đồng thời cũng giả mang thai để khống chế Cố Mặc
Chuyện này, đến tột cùng Giang Mạc Viễn có biết hay không? Hay là tất cả đều do một tay anh bày ra?
Ý nghĩ trở lên hỗn loạn khiến Trang Noãn Thần không để ý đến động tĩnh của hai người phía bên kia,
đến khi phản ứng lại thì đã chạm mặt Hứa Chỉ Quang và con gái, hai người kia cũng hoàn toàn không dự
đoán được sẽ có người ẩn ở góc tường, trong lúc nhất thời cả hai bên đều đứng hình.
Hào Môn Kinh Mộng 2, Khế Ước Đàn Ukulele Hào Môn Kinh Mộng 2, Khế Ước Đàn Ukulele - Ân Tầm Hào Môn Kinh Mộng 2, Khế Ước Đàn Ukulele