Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: A.Bucvan
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 779 / 4
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ột trong những vấn đề lớn của hôn nhân và hạnh phúc gia đình hiện nay là chất lãng mạn đã biến mất khỏi cuộc sống của chúng ta. Ấy thế mà bạn tôi đã giải quyết thành công được vấn đề này.
Sáng hôm ấy, anh dịu dàng hôn vợ rồi đi làm, đến trưa anh gọi điện, thì thầm vào ống nói:
- Gioóc đây. Chồng em có nhà không?
- Không, - vợ anh đáp. - Lão phệ chồng em đi làm rồi.
- Anh muốn gặp em chiều nay.
- Có tiện không anh?
- Em yêu, đã lâu lắm chúng ta không gặp nhau!
- Ôi, em sợ lắm.
- Anh yêu em!
- Em sẽ tới. Chúng ta gặp nhau ở đâu?
- Ở chỗ không ai nhận ra được chúng ta. Anh sẽ chờ em lúc 13 giờ ở góc phố 14.
Người vợ gửi hai đứa con cho hàng xóm, diện bộ cánh mới nhất rồi vào trung tâm thành phố. Chị đi qua hai quãng phố, rồi chờ ở góc 14. Người chống xuất hiện, Chị đảo nhanh mắt nhìn xung quanh rồi chạy đến với anh:
- Hình như không ai trông thấy chúng ta! - Chị hồi hộp nói.
- Em yên tâm! Người chồng đáp.
- Chúng ta đi đâu bây giờ? - chị hỏi.
- Có một khách sạn ở bên kia cầu.
- Chúng ta sẽ đến đó.
Khi họ đã vào phòng, chị thấy buồn cười.
- Em quên cả bàn chải răng ở nhà.
- Anh nghĩ tới em suốt cả tuần, anh nói và hôn chị
- Em cũng mong chờ phút này, em tưởng chẳng bao giờ chúng ta được bên nhau.
- Anh rất muốn gọi điện cho em, nhưng anh sợ "lão phệ" sẽ nhấc máy.
- Chuyện chúng mình có thể kéo dài được bao lâu hả anh?
- Chúng ta phải cảm ơn trời phật về những gì chúng ta đang có.
- Tiếc rằng chúng mình không gặp nhau sớm hơn.
- Ừ, tiếc quá.
Lúc 6 giờ chiều, họ rời khách sạn.
- Hẹn tuần sau nhé, em yêu, - anh nói và hôn chị.
- Tuần chờ đợi này em sẽ thấy đằng đẵng như một năm mất thôi, chị nghẹn ngào, rồi chị lên xe buýt.
Một giờ sau, người chồng cũng về tới nhà.
- Có gì mới không? - anh uể oải, khẽ chạm môi vào má vợ.
- Một ngày tẻ ngắt như mọi khi. Còn anh?
- Chẳng có gì đáng nói. Lại một ngày nữa đầy những khó chịu!
Hâm Lại Chất Lãng Mạn Hâm Lại Chất Lãng Mạn - A.Bucvan