However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 649 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
hà Tuân khá xa nhà tôi. Có những tối Tuân đi học tiếng Anh về, ghé ngang nhà đưa cho tôi một thỏi chocolate rồi lại tất tả đạp xe đi. Lúc nào cậu ấy cũng vội vã, một cái vẻ vội vã rất buồn cười vì đôi khi chẳng có gì để vội cả. Có lẽ, Tuân không giỏi che giấu xúc cảm, nên cậu ấy thường quay đi khi bị tôi nhìn sâu vào mắt.
Thành phố vào mùa mưa. Những buổi sớm thức dậy nghe mưa rì rầm ngoài cửa sổ, tôi thích thú vô cùng. Không hiểu sao tôi thích màu xám xịt u buồn của bầu trời nặng mây hay mưa giông. “Vì An biết đằng sau nó vẫn luôn có mặt trời”, Tuân từng nói như vậy khi tôi chia sẻ suy nghĩ của mình. Tôi không rõ. Có lẽ Tuân suy nghĩ hơi quá trầm trọng theo chiều hướng trong những cuốn tiểu thuyết cậu ấy hay đọc. Đơn giản chỉ là tôi thích bầu trời màu chì, thế thôi.
Những ngày mưa, tôi ngồi lì bên bancông, nhấm nháp mẩu chocolate Tuân mang đến. Tuân luôn mua loại dark chocolate, bất chấp tôi than van rằng mình chỉ thích loại chocolate sữa hoặc có nhân hạt dẻ. Đó là điều duy nhất Tuân làm trái ý tôi. Riết rồi tôi cũng quen ăn chocolate đắng từ lúc nào không rõ. Và tôi thấy Tuân đúng. Tẻ nhạt biết bao những thỏi chocolate không đắng! Nếu quen thuộc và dễ chịu với cảm giác bình yên một mẩu chocolate sữa mang lại, làm sao bạn có thể nhận ra rằng dư vị của mẩu chocolate đắng trên miệng rất lâu sau đó bao giờ cũng rất ngọt ngào. Ngọt ngào bất ngờ, kỳ lạ.
Thi thoảng Tuân đến, cùng tôi ngồi trên bancông, yên lặng nhìn mưa. Cậu cẩn thận vun lại mấy chậu cúc hương be bé xinh xinh rồi kéo vào sát chân tường. “Thử tưởng tượng cơn mưa nặng trình trịch đó giáng xuống mấy khóm hoa mỏng manh này, thương quá!” - Tuân lúng túng giải thích khi tôi nhìn cậu đầy ngạc nhiên, thích thú. Hai đứa ngồi đong đưa chân, đôi lúc giật bắn mình khi nước mưa lạnh toát nhỏ trúng đỉnh đầu và hít đầy lồng ngực không gian mênh mang mưa pha lẫn mùi cúc hương hăng hắc gần gũi đến tê dại.
Hoàng xuất hiện trong cuộc sống của tôi, mang đến một làn gió mới. Tôi quen cậu ta ở lớp nhảy hiện đại, cái lớp mà tôi đã nài ép Tuân đi học chung hàng trăm lần nhưng cậu ấy nhất mực không đồng ý. Không còn những chiều chống cằm mơ màng đọc tiểu thuyết Tuân mang đến, không còn những cuộc nói chuyện lơ mơ chẳng đi về nơi đâu... Tôi cùng Hoàng lang thang những quán cà phê cóc trong thành phố, nghe Hoàng kể về những chuyến đi xa. Đôi lần Hoàng gửi xe Honda đâu đó, xuất hiện trước nhà tôi với chiếc xe đạp thể thao, hăm hở rủ tôi đi dạo buổi chiều. Những vòng xe bất giác nhắc tôi về Tuân, thoáng chút ăn năn. Ghé nhà không gặp tôi, Tuân gửi lại chocolate đắng cho mẹ.
Một buổi chiều mưa hiếm hoi gặp nhau, tôi rạng rỡ thông báo với Tuân:
- Mình đã thích một người!
- Thế à?! - Tuân trả lời ra vẻ thờ ơ nhưng tôi cũng không để ý đến.
- Cậu không biết bạn ấy đâu - tôi tiếp tục hồ hởi.
- Vậy ư?
- Cậu còn cú pháp nào thú vị hơn nữa không? Vậy ư? Thế à? Sao nữa? Thật chứ?! - tôi bắt đầu tức giận.
Tuân nhảy phóc xuống bancông nhìn tôi bằng đôi mắt buồn tênh, và giọng nói cũng buồn tênh:
- Mình biết điều đó trước cả khi cậu nói ra.
Rồi đau xót, cậu ta quét mắt sang chậu cúc hương dưới bancông. Tôi hoảng hốt nhìn theo. Chúng đã héo rũ, vàng bợt ra từ lúc nào. Trời thì đầy mưa.
Cúc Hương Ngốc Dại Cúc Hương Ngốc Dại - Sưu Tầm