Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Mặc Giang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 804
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11864 / 513
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Hàng Lâm
hần chi lĩnh vực xuất hiện, Đại lục mang chiến trận nhất thời phân tán, Bối Bối ở bên cạnh lập tức giết chết một gã Thánh vực.
“Ha ha, thoả sức giết chóc đi!”
Tu luyện Huỷ Diệt chi đạo là Đột Lệ Lôi, hắn hét to một tiếng, huyết sắc loan đao trong tay mỗi lần vung lên là có một người bị giết.
“Sát!” Ba Khắc năm huynh đệ, năm Thánh vực Bất tử chiến sĩ khuôn mặt dữ tợn huơ đại phủ lao tới. Vong linh Thánh ma đạo Tái Tư Lặc cười thầm, một bên thi triển linh hồn công kích, một bên ra lệnh cho tám gã vong linh Thánh vực tấn công Quang Minh giáo đình.
“Chết đi, các ngươi không phải hay sát tử dị giáo đồ sao.. thật là muốn chết!”
Trong số mọi người, tốc độ nhanh nhất là Lâm Lôi không thể nghi ngờ, thân hình vừa động đã tới bên cạnh Lạc Diệp đại nhân. Nếu nói Quang Minh giáo đình thực lực cực mạnh, Lâm Lôi cho rằng đó là Khổ tu giả Lãnh tụ tinh Thần Lạc Diệp đại nhân. Chứng kiến Lâm Lôi phi tới, Lạc Diệp không khỏi hoảng sợ quay đầu phi hành ngược lại.
“Lạc Diệp đại nhân, đừng mong chạy thoát.” Thanh âm Lâm Lôi vang lên trong óc Lạc Diệp.
“Vù.” Tử quang yêu dị loé lên. Bên ngoài tử quang còn kèm theo một quang mang màu xanh nhạt chói mắt, tử quang lướt qua nhất thời không gian xuất hiện khe nứt thông đạo. Bên ngoài thân hình Lạc Diệp bắn ra vô số bạch sắc quang tuyến cuốn lấy Tử Huyết nhuyễn kiếm, nhưng chính là bởi tiếp xúc với khe nứt không gian nên đã bị huỷ mất.
“Phập!”
Kiếm của Lâm Lôi bổ trúng đầu Lạc Diệp, đầu y liền xuất hiện một đường nứt, kiếm lướt qua đầu cũng không bị tách ra mà chỉ là giữa trán hiện ra một dòng máu rỉ xuống.
“Lâm Lôi…” Thời khắc tử vong, Lạc Diệp nhớ lại tràng cảnh lúc đó Cát Nhĩ Mặc dẫn Lâm Lôi tới bái sư y năm đó.
Lúc đấy y cự tuyệt Lâm Lôi: “Ta chỉ biết dạy những người thiện lương từ đáy lòng, linh hồn thuần tịnh, mà ngươi sát ý quá nặng nên ta sẽ không dạy ngươi.” Nhớ lại hoàn cảnh năm đó y không khỏi cảm thấy chua xót.
Sát ý quá nặng! Ai ngờ giờ đây lại bị chết dưới tay của Lâm Lôi, ý thức Lạc Diệp lập tức tiêu tán
………
Trong khi đám người Lâm Lôi giết người của Quang Minh giáo đình, tại cửa Thần điện, Hải Đình Tư cảm thấy khiêp sợ toàn thân phát run, lập tức quay lại Bạch y nữ tế tự đằng sau dùng linh hồn truyền âm quát:
“Mau, mau đi mời Kỳ Cáp Tháp đại nhân tới mau.”
“Vâng, thưa Giáo hoàng đại nhân.” Nữ Bạch y tế tự chạy như bay vào trong Quang Minh Thần điện.
Giáo hoàng Hải Đình Tư cầm Thánh kinh, nhìn thấy tràng cảnh này đã cảm thấy phát run lên: “Chết rồi, tất cả đã chết rồi.” Đám Thánh vực cường giả này chính là cơ sở để Quang Minh giáo đình phát triển tại Ngọc Lan đại lục. Đám Thánh vực này sau này có thể thay thế y trở thành tân Giáo hoàng.
“Muộn rồi, mọi việc đã muộn rồi.” Hải Đình Tư cảm thấy bi phẫn vạn lần.
“Nhưng vẫn còn có hy vọng ” Y cắn răng: “Chỉ cần giết chết Lâm Lôi, giáo đình ta chỉ cần trăm năm hưu dưỡng là có thể cường thịnh trở lại.”
Hải Đình Tư đột nhiên thay đổi sắc mặt: “Lạc Diệp.”
Giờ phút này thi thể Lạc Diệp đang từ trên không rơi xuống, Lạc Diệp đã tử vong, đám người Quang Minh giáo đình vốn có ba mươi sáu người nay đã chết mất 28, chỉ còn 8 người.
Tốc độ tử vong cực nhanh khiến cho đám nhân viên đang ở trong Quang Minh Thần điện cảm thấy khiếp sợ.
“Lâm Lôi này…” Hải Đình Tư kinh hãi phát hiện, Lâm Lôi cũng đang hướng đến Lôi Minh, đám người Lôi Minh giờ phút này cũng đã thoát được ‘Thần Chi Lĩnh Vực’ của Địch Lỵ Á, dù sao Thần chi lĩnh vực này cũng không phải hoàn chỉnh, chỉ có thể áp chế họ trong một vài cái nháy mắt.
“Lâm Lôi!” Lôi Minh gầm lên, tung hết sức giáng một côn về phía Lâm Lôi. Nơi trường côn lướt qua khiến không gian xuất hiện sóng gợn.
“Chết đi!” Lâm Lôi đạm mạc quát.
Một đạo tử quang yêu dị xẹt qua trường côn, trường côn lập tức bị chặt làm đôi. Tử quang yêu dị này lướt qua, khe nứt không gian lóe lên rồi biến mất, xuyên qua thân thể Lôi Minh, thân thể y liền bị chém thành 2 mảnh, Thứ nguyên trảm!
Kiếm ảnh lại rung lên, đầu Lôi Minh liền nứt toác ra, giờ phút này Lâm Lôi đang nhìn về phía Hải Đình Tư ở đằng xa.
“Hải Đình Tư, giờ đến phiên ngươi.” Thanh âm vang vọng xung quanh như tiếng sấm trong thiên địa.
Lạc Diệp, Lôi Minh vừa chết, đám Thánh vực còn lại chủ yếu là sơ giai trung giai, đối mặt với đám người Đột Lệ Lôi, Bối Bối cả một chút phản kháng cũng không có.
Sau một lúc ba mươi sáu Thánh vực của Quang Minh giáo đình đã chết toàn bộ, ngay cả muốn chạy cũng không thể thoát.
“Hải Đình Tư, ngươi sao giờ lại trốn trong Quang Minh Thần điện, trốn trong trận pháp ‘Quang Minh Chi Chủ Đích Vinh Quang’ hả?” Cầm Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay, Lâm Lôi đứng trên không chỉ vào Hải Đình Tư đang hoảng sợ ở đằng xa.
Ngày trước…
Tại Phân Lai thành khi Lâm Lôi còn thiếu niên muốn giết quốc vương Khắc Lai Đức để báo thù, Hải Đình Tư cũng đứng trên không, có thể dễ dàng nắm gọn hắn trong lòng bàn tay
Quang Minh giáo đình nhân viên mấy trăm người giờ phút này muốn chạy cũng không thể. Những gì còn sót lại xung quang chỉ là mặt biển, muốn chạy trốn phải băng qua hải dương khôn cùng, có điều chúng không thể phi hành may ra thì có Phong hệ ma pháp sư, nhưng tốc độ này dưới mắt đám người Lâm Lôi căn bản là không thể chạy trốn. Chỉ có thể trốn trong Quang Minh Thần điện, Quang Minh Thần điện này là hy vọng cuối cùng của bọn chúng.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?” Hải Đình Tư cảm thấy lo lắng vạn phần. “Quang Minh Thần điện này khó mà trụ lại được.”
….
Quang Minh giáo đình tối lợi hại chính là ‘Đại Lục Mang Chiến Trận’; ‘Quang Minh Chi Chủ Vinh Quang’ này chỉ là dựa vào ma tinh thạch bên trong mà cầm cự. Sức phòng ngự này tuyệt đối không qua được sự liên tục công kích của đám người Lâm Lôi.
“Kỳ Cáp Tháp đại nhân thế nào lại chưa thấy tới?” Hải Đình Tư cảm thấy rất lo lắng.
“Mau mau, ngươi cũng mau đi mời Kỳ Cáp Tháp đại nhân tới.” Hải Đình Tư truyền âm cho gã Khổ tu giả đằng sau.
“ Vâng, thưa Giáo hoàng đại nhân.” Gã khổ tu này cũng đang hết sức lo lắng.
Nhìn đám người Lâm Lôi đang ở trên không, sắc mặt Hải Đình Tư nhất thời thay đổi, bởi vì y thấy Địch Lỵ Á và Lâm Lôi đang trở nên trầm mặc không nói chuyện, có vẻ như đang tập trung chú ý tới y.
“Bọn họ đang mặc niệm ma pháp chú ngữ.” Hải Đình Tư đã phán đoán ra: “Bọn họ có mấy vị Thánh ma đạo đồng thời phát động cấm kỵ ma pháp công kích, nếu lại cùng nhau phối hợp công kích, Quang Minh Thần điện sẽ không trụ được.” Hải Đình Tư lúc này như đang ngồi trên đống lửa, y quay đầu lại: “Kỳ Cáp Tháp đại nhân thế nào lại không thấy tới?” Kỳ vọng của y đặt lên người Kỳ Cáp Tháp nhưng giờ phút này lại chậm chạp, không thấy xuất hiện.
“Xùy xùy…”
Một đạo Thứ nguyên chi nhận xanh nhạt khổng lồ chừng hai mươi thước từ Lâm Lôi phát ra mang theo khí thể hủy thiên diệt địa hướng về Thần điện, mà phía trước Địch Lỵ Á cũng có một đạo Thứ nguyên chi nhận chừng năm sáu thước phát ra.
Lưỡng đạo Thứ nguyên chi nhận một lớn một nhỏ đồng thời xuất ra.
“Thứ nguyên chi nhận sao có thể lớn đến vậy?” Nhìn qua cửa sổ, tất cả nhân viên giáo đình, ngay cả Hải Đình Tư cũng cảm thấy ngây người.
Thứ nguyên chi nhận bình thường chỉ ba bốn thước, cũng có năm sáu thước nếu như Thánh ma đạo phát ra toàn lực. Hai mươi thước? Bọn chúng làm sao có thể biết được có loại phụ trợ Thần khí biến thái như Bàn Long chi giới được.
“Xùy xùy,” Thứ nguyên chi nhận bổ vào bức tường bên ngoài Thần điện, Quang Minh Thần điện lập tức phát ra quang mang Thánh khiết ngăn cản Thứ nguyên chi nhận này. Nhưng mà một đạo Thứ nguyên chi nhận của Lâm Lôi thật sự rất lớn.
“Rắc!” Cả Thần điện lập tức chấn động, Hải Đình Tư cùng đám người ở bên trong cũng đã nhận thấy Thần điện bắt đầu xuất hiện những vết nứt.
“Quang Minh Thần điện này cũng không trụ được rồi, mọi người xông lên phá tan đi.” Ốc Đốn nói, sau đó hắn cầm chiến đao Đồ Lục xông lên, sau hắn là tam đầu Thánh vực long, Bối Bối, năm huynh đệ Ba Khắc, một đám cường giả trùng sát.
Địch Lỵ Á lúc này lại phát hiện có sự khác lạ ở Lâm Lôi: “Lâm Lôi, làm sao vậy?” Nàng nhẹ nhàng hỏi.
Nhìn thấy Quang Minh Thần điện đã xuất hiện vết nứt, trong lòng hắn cảm thấy phức tạp, tiêu diệt Quang Minh giáo đình - hắn đã đợi ngày này bao lâu rồi?
“Không việc gì.“ Lâm Lôi cười cười: “A, Hải Đình Tư đang làm gì vậy?”
….
Hải Đình Tư nhìn thấy đại lượng Thánh vực xông tới nhất thời cắn răng quỳ phục xuống, Thánh kinh ở trong tay cũng đã phiêu phù bay lên đằng trước y, Hải Đình Tư cúi đầu, toàn thân hắn phát ra quang mang chói mắt, tiên huyết từ ngoài thân thoát ra nhuốm hồng bạch sắc trường bào, Hải Đình Tư nhất thời ngẩng đầu, hai mắt phát ra lưỡng đạo kim sắc quang mang xạ chiếu lên Thánh kinh.
“Chủ Thần hãy cho quang vinh của người hàng lâm, tiêu diệt đám tiết độc giả* này đi.” Thanh âm già nua vang lên.
“Oanh!” Lúc này Quang Minh Thần điện đã bị một đòn liên thủ của hơn ba mươi Thánh vực công kích làm tổn thương nghiêm trọng, ma pháp trận phòng ngự đã bị băng hội. Thần điện chín tầng đã sụp đổ, đám nhân viên thảm thiết kêu lên.
Nhưng lúc này Thánh kinh trên đầu Hải Đình Tư bỗng phát ra kim sắc quang mang chói mắt vô cùng, hình dáng một ‘Kim Sắc Hoa Đóa’ chậm rãi mở ra.
Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á cẩn thận cảnh giác trước hoàn cảnh này, chỉ thấy bên trong đóa hoa kim sắc bước ra một nam nhân cường tráng, mặc ma bố y, tóc ngắn màu bạc, trên tay có một thanh tiêu thương.
Một loại khí tức đáng sợ phát ra từ trên người hắn.
“Là ngươi, ngươi gọi ta?” Cầm tiêu thương trên tay, nam nhân này cúi xuống Hải Đình Tư: “Tiết độc giả đâu?”
Mắt Hải Đình Tư sáng lên chỉ tay về đám người Lâm Lôi: “Vĩ đại tồn tại, đám Thánh vực này tất cả bọn chúng đều là tiêt độc giả.”
Cầm tiêu thương trong tay, cước đạp hư không bước ra bên ngoài Thần điện, nam nhân này nhìn về đám người Lâm Lôi. Khí tức từ nam nhân này phát ra làm cho Lâm Lôi, Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê cảm thấy quen thuộc.
Đây là khí tức Thần cấp.
“Lâm Lôi, đây là Thần tại Quang Minh giới, là ảnh xạ phân thân tại Ngọc Lan đại lục. Ảnh xạ phân thân của Thần chỉ là năng lượng tụ tập lại, không phải là có Thần cách. Năng lượng cực hạn chỉ là Thánh vực cực hạn, không có khả năng đạt được Thần cấp bậc.” Thanh âm Đức tư lê vang lên trong đầu Lâm Lôi.
Lâm Lôi trong lòng đại đinh.
“Cẩn thận một chút, ảnh xạ phân thân tuy chỉ là Thánh vực cực hạn nhưng hắn lĩnh ngộ pháp tắc so với bản thể là giống nhau. Nếu bản thể của hắn là thượng vị Thần thì là lĩnh ngộ thượng vị Thần pháp tắc.” Sắc mặt Đức Tư Lê hết sức nghiêm túc.
Lực lượng cùng là Thánh vực cực hạn, nhưng phối hợp với thượng vị Thần pháp tắc e rằng cả hạ vị Thần cũng có thể tru sát.
Cầm tiêu thương trong tay, nam nhân cường tráng đảo mắt qua đám người Lâm Lôi: “Ta, đệ tam Tuần thủ giả Ba Nhĩ Tắc Trạch dưới trướng của Phổ Lỗi Khuê đại nhân, tiết độc giả chịu chết đi.” Tiêu thương trong nháy mắt xuyên phát không gian, đã hiện ra trước ngực Lâm Lôi.
Chú thích:
* Tiết độc giả: Kẻ phàm tục, báng bổ giáo phái
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long