Cơ hội luôn đến vào lúc bạn không ngờ nhất.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Mặc Giang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 804
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11864 / 513
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Mạt Nhật Hàng Lâm
gàn dặm trường không, Quang Minh Thánh đảo có vẻ yên tĩnh, phía chân trời xa xôi có một đoàn người cực tốc phi tới.
“Dừng lại!” Thanh âm Lâm Lôi vang lên trong đầu mọi người, nhất thời mọi người đều ngừng lại cách Quang Minh Thánh đảo chừng vài dặm, Phách vương long, Lôi long, Hoàng kim long tam Thánh vực cự long cũng chậm dãi du động trêng không.
Cầm đầu là Lâm Lôi, Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê ba người từ xa quan sát Thánh đảo.
“Đúng là Thánh đảo.” Đột Lệ Lôi gật đầu.
Bọn người Lâm Lôi cũng cảm nhận được khí tức Quang minh khổng lồ, tựa như tại Phân Lai thành năm đó.
“Trước tiên, nhượng cho ta cùng Địch Lỵ Á, cho chúng một món quà diện kiến đi.” Áp lực cừu hận từ lâu, giờ phút này Lâm Lôi tràn ngập sát ý.
“Lễ diện kiến?” Bọn họ cũng đều nhìn về phía hai người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á.
Hai vợ chồng Lâm Lôi, Địch Lỵ Á trao đổi ánh mắt với nhau, đối với Thánh đảo này tấn công như thế nào tối qua hai người bọn họ đã trao đổi với nhau đủ rồi, hai người liền lập tức khởi niệm ma pháp chú ngữ.
“Phong hệ cấm kỵ ma pháp?” Mọi người cũng đang mong chờ một màn này.
Hai mắt Địch Lỵ Á đột nhiên sáng ngời, song thủ như ngọc hướng tới Thánh đảo ở đằng xa.
“Oanh!” Chỉ thấy trong phạm vi chừng mười dặm vô số bạo phong xuất sanh. Trong tầm mắt, vô số cuồng phong tựa như là long quyển hoặc như là lợi đao, mặt biển hoàn toàn bị lay động.
Sóng biển trực tiếp bị hất lên vài trăm thước, chỉ nghe thấy thanh âm “Oanh, Long Long”, những cơn sóng chừng vài trăm thước như đội quân nối liền hướng tới Thánh đảo phi tới.
Phía Thánh đảo, những cơn sóng này như những hòn núi lớn hung hăng đập xuống.
“Ầm!” Cơn sóng hàng trăm thước này đánh xuống, vô số thạch ốc nhanh chóng bị bạo liệt, cự thạch cây cối trực tiếp bị cơn lốc thổi tới đã vỡ tan, đại lượng nhân viên của Quang Minh giáo đình bị nghiến tan nát thành bùn.
Nói là bị nghiến tan nhưng thực tế là bị vô số Phong nhận đâm thủng. Đây là Phong hệ cấm kỵ ma pháp… Huỷ diệt phong bạo.
Huỷ diệt phong bạo lướt qua, không còn một ngọn cỏ. Đây không phải là một cơn lốc bình thường mà là do vô số đại, tiểu Phong nhận tụ tập lại mà thành Huỷ diệt phong bạo cho dù là cự thạch đại thụ cũng đều bị Phong nhận cắt nát bấy.
Một đạo nhũ quang mang chói mắt tại tầng thứ 9 tháp Quang Minh thần điện phát ra không ngừng toả ra bốn phương tám hướng. Bạch sắc tráo tử (lưới trắng) không ngừng lan rộng ra, phàm là trong phạm vi của nó huỷ diệt, phong bạo lập tức bị ngăn chặn.
Là ai công kích? Thủ lãnh quân đoàn Cuồng tín giả Lôi Minh đang gầm lên với một tên Bạch y tế tự.
“Không biết, ta không biết…” Y đã bị uy lực của Huỷ diệt phong bạo làm cho khiếp sợ, chứng kiến xa xa vô số người bị Phong nhận của Huỷ diệt phong bạo xuyên qua hoá thành bùn.
Đồng thời đúng lúc này, cả Thánh đảo cũng đã lắc lư rung chuyển. Trải qua một đợt tấn công của Huỷ diệt phong bạo, nhân viên trên Thánh đảo cũng chỉ còn một phần mười, một phần mười này đều là thất cấp, bát cấp cường giả. Chúng đối mặt với cấm kỵ ma pháp sợ hãi vạn phần.
Mặt đất làm sao vậy? Không ít người vì những đợt sóng biển này ập tới mà đứng ngồi không yên.
“Rắc!” "Ầm!"
Chấn động không ngừng, tựa như những cơn sóng gợn từ bốn hướng đập tới. Chấn động này đã làm cho mặt đất nứt ra, xuất hiện một cái liệt khẩu, không ít người nhảy vào trong liệt khẩu.
Nhưng lúc này đáng sợ là trên bầu trời, vô số thổ hoàng sắc quang mang loé lên, những cự thạch điên cuồng rơi xuống.
“Ầm!” Bị cự thạch rơi trúng, rất nhiều tên đã bị nát bấy như tương.
“Chúa ơi!” Một số nhân viên giáo đình tuyệt vọng kêu lên, chờ mong Chúa cứu vớt, sau đó chúng đã bị cự thạch lớn hơn rơi trúng, tiên huyết nhiễm hồng mặt đất, lại bị thuỷ triều dâng lên tràn vào liệt khẩu, rất nhiều xác chỉ còn một nửa thi thể đang trôi lơ lửng trên mặt nước.
“Hỗn đản!” Lôi Minh tức giận huy quyền chấn nát cự thạch phía trên mình, nhưng hắn lại không có khả năng cứu những người khác.
“Là ai sử dụng Địa hệ cấm chú Thiên băng địa liệt!” Lôi Minh trong lòng gầm rú.
Địa hệ cấm chú Thiên băng địa liệt! Hai phần ba Thánh đảo đều bị lún xuống, chỉ còn Thánh điện nằm trong một phần ba khu vực còn lại, nhưng dù thế thì trên mặt đất đã có những cái khe rất lớn.
Hơn nữa Quang Minh thần điện hộ tráo đã thu nhỏ lại, chúng lo sợ đối phương tái thi triển cấm chú, hiển nhiên là lo lắng đúng. Màn này mới chỉ là khai vị, số nhân viên còn lại sắc mặt đã biến đổi, bởi vì nước biển trong nháy mắt đã đọng lại, vốn mắt đất cũng đã bị bao phủ hoàn toàn bởi một tầng băng sương.
“Ầm!” Phàm khu vực nào không có Quang Minh hộ tráo bảo vệ đều bị vỡ nát. Vô số cự thạch, đất đã đã biến thành bụi phấn rơi theo dòng nước, do hộ tráo đã bị thu nhỏ lại nên ngoài cự thạch đất đá, còn lại là những nhân viên bị đẩy ra ngoài cũng vỡ tan thành từng mảnh.
Thuỷ hệ cấm chú Tuyệt đối linh độ!
“Giáo hoàng bệ hạ, nên làm gì bây giờ?” Tên Hồng y đại giáo chủ bên cạnh Hải Đình Tư lo lắng hoảng sợ.
Hải Đình Tư đứng trên tầng thứ 9 của Quang Minh Thánh điện, mọi sự việc vừa sảy ra hết thảy đều chứng kiến.
“Địch thủ đáng sợ của chúng ta …” Y sắc mặt khó coi, “… tới.”
“Không cần quan tâm đến khu vực khác, trước tiên bảo trụ Thần điện đã.“ Hải Đình Tư biến đổi sắc mặt.
“Cái gì!” Nhìn qua cửa sổ thấy tràng cảnh này, y vô cùng kinh hãi.
Hôm nay, trải qua Tuyệt đối linh độ tập kích Thánh đảo cũng chỉ còn có hai phần mười khu vực mà thôi, mà khu vực hộ tráo thần điện bảo vệ chính thức cũng chỉ có phạm vi vài dặm.
Chỉ thấy bạch sắc quang mang chói mắt giống như ánh mặt trời chiếu qua tiểu đảo còn sót lại, tiểu đảo bị tàn phá này được Thánh khiết quang mang chiếu rọi cũng có vẻ sáng lên rất nhiều nhưng… bị Thánh khiết quang mang này chiếu rọi xuống, tất cả đều biến thành bụi phấn kể cả nhân viên.
Quang Minh hệ cấm chú - Tịnh thế chi quang.
Trải qua một lần tập kích của tứ đại cấm chú, Thánh đảo xinh đẹp đã chỉ còn lại Thần điện và vài dặm khu vực chung quanh.
“Các ngươi, hai đôi vợ chồng liên thủ thực là đáng sợ đó.” Đột Lệ Lôi sợ hãi than.
“Thực là thống khoái!” Bối Bối hưng phấn, mắt sáng lên.
Vừa rồi sau khi Lâm Lôi, Địch Lỵ Á thi triển hai đại cấm chú thì đến lượt Đức Tư Lê, Băng Sắt Lâm cũng thi triển hai đại cấm chú. Địa hệ, Phong hệ, Thủy hệ, Quang Minh hệ… tứ đại cấm chú liên tiếp tấn công, Quang Minh giáo đình muốn bảo vệ Thánh đảo cũng không có khả năng.
Nhưng lúc này Lâm Lôi ánh mắt đã dừng lại trên toà Thần điện ở xa xa.
“Đây chỉ là lễ diện kiến, đại chiến giờ mới bắt đầu.”
Hắn dẫn đầu hướng Thần điện bay tới, hai mươi lăm vị cường giả lập tức phi hành theo sau.
Quang Minh thần điện tầng thứ 9 đang tụ tập những nhân vật cao cấp của Quang Minh giáo đình, qua ô cửa sổ trong suốt thấy hai mươi lăm Thánh vực bay đến đáy lòng bọn chúng đã bắt đầu phát run, mà người đứng đầu là Hải Đình Tư vẫn trầm mặc.
“Là Lâm Lôi, bọn chúng tới rồi.”
“Còn có Đức Tư Lê - kẻ ly khai giáo đình, hắn còn mặt mũi trở về sao, mọi người nói đi, làm sao bây giờ?”
….
Lòng người hoang mang.
“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh vang lên, những nhân viên cao cấp tại tầng thứ 9 này cũng đều im lặng. Lúc trước khuôn mặt tươi cười của Giáo hoàng dù có tức giận cũng không hề biểu hiện ra ngoài, mà giờ đây y không cần phải che giấu nữa.
“Lôi Minh, Lạc Diệp.” Thanh âm hùng hậu của Hải Đình Tư vang lên trong Thần điện, ngay cả bên ngoài cũng nghe thấy được.
Hai đạo huyễn ảnh trực tiếp xuất hiện, chính là Quân đoàn trưởng Cuồng tín giả Lôi Minh, cùng Lãnh tụ tinh thần Khổ tu giả Lạc Diệp.
“Lôi Minh!” Hải Đình Tư nhìn Lôi Minh: “Đại lục mang(*) chiến trận của chúng ta công kích cực mạnh.” Lạc Diệp cũng nhìn Lôi Minh: “Lúc này đây không thể thất bại.”
Khuôn mặt tựa như nham thạch của Lôi Minh càng thêm lạnh lẽo.
“Xin hãy yên tâm, Thánh vực tứ dực Thiên sứ mười lăm vị, Thánh vực Cuồng tín giả mười vị, Thánh vực Khổ tu giả sáu vị, Thánh vực Đặc cấp chấp sự bốn vị; hơn nữa còn có ta.. ba mươi sáu người hợp thành Đại lục mang chiến trận, bọn Lâm Lôi phải chết không thể nghi ngờ gì nữa.”
Theo lời Lôi Minh nói, ba mươi sáu Thánh vực phần lớn chỉ là sơ giai, trung giai.
“Lực lượng này là tương lai của giáo đình.” Hải Đình Tư trầm mặc, cơ hồ tất cả lực lượng của giáo đình đều đã ở trước mặt.
Quang Minh Thần điện hộ tráo thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn bảo vệ Thần điện và vài trăm thước xung quanh.
Hơn mười đạo thân ảnh từ trong Thần điện lao ra, cầm đầu là Hải Đình Tư và Lạc Diệp, trên người đều mặc trường bào trắng, trong tay Hải Đình Tư còn cầm pháp trượng, chiếc đầu bóng loáng khiến cho ánh mặt trời chiếu vào càng thêm toả sáng.
“Hải Đình Tư, ngươi cũng dám thò đầu ra đây ư!” Ốc Đốn quát vang một tiếng.
“Sao ta lại không dám ra?“ Khuôn mặt Hải Đình Tư tựa như thần linh cao cao tại thượng, hướng về phía Lâm Lôi.
“Lâm Lôi, ngươi có biết hành động của ngươi hôm nay là mối nguy hiểm lớn nhất của giáo đình, ngươi muốn huỷ diệt sự truyền thừa tại thế tục của Quang Minh chi chủ, thật là tội nghiệt vô tận.”
“Hải Đình Tư, ngươi lại đang mê hoặc tín đồ à?” Lâm Lôi cười lạnh một tiếng. “Quang Minh chi chủ chính là Chủ Thần, vinh quang của hắn chiếu rọi vô số vị diện, một hai vị diện xuất hiện vấn đề làm sao Chủ Thần như hắn có thể quan tâm. Hà huống đây là vật chất vị diện không dung được Chủ Thần vĩ đại như vậy tồn tại.”
“Lâm Lôi, không cần nhiều lời với hắn, trực tiếp giết là xong.“ Đột Lệ Lôi mở miệng.
Lâm Lôi tại Chúng thần mộ địa trải qua không ít lần sợ hãi nhưng cũng không có kích động như thế này.
“Hải Đình Tư, ngày đó rời Hách Tư thành ta đã phát thệ, phải đem bọn ngươi nhổ sạch tận gốc.” Lâm Lôi đạm mạc nhìn Hải Đình Tư. “Mà hôm nay chính là ngày mà giáo đình các ngươi phải bị tiêu diệt.”
Hải Đình Tư nhìn Lâm Lôi thầm hận: “Năm đó sau khi Lâm Lôi biết chuyện mẫu thân hắn, ta không nên vọng tưởng biến hắn thành ‘Thần Sủng Giả’, lẽ ra phải đem giết đi mới phải.”
Đồng thời linh hồn truyền âm cho Lôi Minh: “Lôi Minh, hành động đi.”
Đại lượng cường giả sau lưng Hải Đình Tư bắt đâu di động, tốc độ cực nhanh. Ba mươi sáu Thánh vực này hiển nhiên muốn tạo thành ‘Đại Lục Mang Chiến Trận’.
“A!” Đột nhiên một tiếng thét vang lên. Đầu một tên Thánh vực của Quang Minh giáo đình vỡ vụn, lập tức thân xác rơi xuống.
“Các ngươi muốn làm gì vậy?“ Bối Bối khuơ khuơ hai tiểu trảo cười hi hi nhìn Hải Đình Tư.
Nhưng lúc này Hải Đình Tư hiểu rằng nụ cười của Bối Bối hết sức ghê rợn: “Hỗn đản!” Cho dù công phu hàm dưỡng cao như Hải Đình Tư cũng không nén giận được chửi nhỏ một tiếng.
“Đại lục mang chiến trận khuyết mất một điểm, làm sao bây giờ?” Y chỉ còn biết liếc mắt nhìn Lạc Diệp bên cạnh truyền âm: “Lạc Diệp, ngươi đi đi.” Nhưng y phát hiện ra trên mặt Lạc Diệp lại xuất hiện ánh mắt khiếp sợ.
Hải Đình Tư kinh ngạc quay đầu lại.
Một đạo tử sắc kiếm quang đã tiến đến người y, tử sắc kiếm quang lướt qua khiến không gian xuất hiện vết nứt.
“Lâm Lôi!” Hải Đình Tư khiếp sợ chứng kiến hai tròng mắt lạnh lẽo của Lâm Lôi.
Chú thích:
* Đại lục mang: ở đây là Đại lục mang tinh – ngôi sao sáu cánh
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long