Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Mặc Giang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 804
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11864 / 513
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Phân Phối Bảo Vật
âu bên trong Long Huyết thành bảo, tại vi hình vị diện, Lâm Lôi đang cùng thê tử Địch Lỵ Á nói về những sự việc phát sinh tại Chúng Thần mộ địa. Hoàn cảnh đó Địch Lỵ Á vì Lâm Lôi tại Thần thứ 3 gặp Thần thú ‘Ba Xà‘ mà giật mình, vì Ba Khắc mà lo lắng….
Tại tầng thứ 6 gặp phải Hoả diễm quân vương mà khiếp sợ… kinh hãi vì Lâm Lôi thiếu chút nữa đã chết vì rễ cây của Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ…
“Trăm vạn Thâm uyên đao ma!” Địch Lỵ Á nghe Lâm Lôi kể về hoàn cảnh lúc tới tầng thứ 11 mà bàng hoàng chấn động.
“Lúc đầu chúng ta điều quân chống lại sự liên thủ tập kích của Quang Minh giáo đình và Hắc Ám giáo đình, ta nhìn năm mươi vạn quân tập kết, năm mươi vạn quân đã cảm thấy vô cùng tận rồi.”
“Đúng vô cùng tận!“ Lâm Lôi không khỏi nhớ lại lúc đó, bọn họ mới ló đầu từ lòng đất lên, trăm vạn Thâm uyên đao ma đã lao xuống, xuất đao khí tận diệt; tràng cảnh đó chính là khiến lão nhị trong ba huynh đệ lục mục kim nghê tử vong.
“Kể tiếp đi, mọi người chạy đi, vậy làm sao mà chàng lại đặc thủ Thần cách?” Địch Lỵ Á khẩn trương hỏi.
Địch Lỵ Á lúc này rất rõ ràng, nàng luyện hoá Thần cách mới được có một nửa, chỉ có thể xem như bán Thần thôi, ngay cả Thần chi linh vực cũng chỉ được có một nửa. Sự huyền ảo của nguyên tố pháp tắc không thể vận dung, nếu nàng tại tầng 11 của Chúng Thần mộ địa sợ rằng đã bị Thâm uyên đao ma giết chết rồi.
Lâm Lôi tiếp tục kể, từ chỗ một đám người bọn họ không để ý gì nữa hết thảy liều mạng chạy vào cửa thông đạo, Lâm Lôi vào thời khắc cuối cùng đã ngăn cản Thâm uyên đao ma, sau đó bị bọn chúng truy sát cả ở trên mặt đất lẫn địa để rồi lĩnh ngộ được ‘Tốc Độ Áo Nghĩa’.
“Phù!” Đợi khi Lâm Lôi kể xong, Địch Lỵ Á mới dám thở dài một hơi. Ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi, nàng nhớ lại hắn năm đó tại Ân Tư Đặc ma pháp học viện là một thiếu niên thiên tài rất kiên nghị. Vậy mà hôm nay lại có thể tung hoành trước mặt trăm vạn Thâm uyên đao ma đều là cường giả, lúc này nàng không khỏi vì trượng phu mà tự hào.
“Nhìn gì vậy?“
“Ngắm chàng.“ Vẻ mặt nàng lúc này có chút thuần tình như một nữ hài.
Lâm Lôi bật cười: “ Đúng rồi, Địch Lỵ Á, nàng thử nói xem ta nên làm gì với ba khoả Thần cách này đây, bọn họ cũng đã từng hướng tới ta ám chỉ về chúng nhưng mà sau khi được Bối Lỗ Đặc giáo huấn một phen, bọn họ có khi cũng thay đổi ý nghĩ.”
Lâm Lôi cũng phải thừa nhận về mặt quan hệ đối nhân xử thế, Địch Lỵ Á hơn mình nhiều lắm.
“Lâm Lôi, chàng…“ Địch Lỵ Á bất đắc dĩ cười, lắc đầu: “Chàng thật là, ta cũng không nói được chàng nữa. Tại Chúng Thần mộ địa trở về, loài người không phải có Đức Tư Lê, Pháp Ân, Đột Lệ Lôi, La Toa Lỵ, Áo Lợi Duy Á, trong đó quan hệ tốt nhất với chúng ta không phải Đức Tư Lê sao? Còn chàng không phải nghe Bối Lỗ Đặc đại nhân nói Áo Lợi Duy Á tiềm lực rất cao sao?”
“Chàng xem không phải Pháp Ân đã có tánh mạng nguyên châu sao, La Toa Lỵ cùng với Đột Lệ Lôi đều đã có Thần khí, chỉ có Áo Lợi Duy Á cùng Đức Tư Lê là không đoạt được gì cả?“
Nàng cười nhìn Lâm Lôi: “Áo Lợi Duy Á tiềm năng lớn, Đức Tư Lê lại có quan hệ rất tốt với chúng ta… hai người bọn họ hết lần này tới lần khác đều không đạt được gì cả.”
Lâm Lôi định mở miệng nhưng lại không nói được gì.
“Lâm Lôi, địa vị chàng đã thay đổi, chàng là chi trụ của Ba Lỗ Khắc đế quốc, chàng lo lắng chuyện này không thể quá tuỳ ý.” Địch Lỵ Á nói tiếp: “Chàng xem, ngày nay trong xã hội loài người tại Ngọc Lan đại lục, tối cường là Áo Bố Lai Ân đế quốc và Ngọc Lan đế quốc là bởi vì họ có vũ Thần cùng với Đại Tế Ti.”
“Có Thần cấp cường giả thì đế quốc mới có thể tồn tại lâu dài, dù cho chàng mới bước vào Thần vực, muốn so với họ rất khó vì họ đã bước vào Thần vực đã rất lâu rồi.”
Lâm Lôi gật đầu, Vũ Thần, Đại Tế Ti thực lực bọn họ hắn cũng không nắm chắc được. Địch Lỵ Á cảm than: “Đức Tư Lê định cư tại Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta, hơn nữa nữ nhi của hắn không phải đã gả cho hảo huynh đệ Lôi Nặc của chàng sao, tự nhiên hắn đối với chúng ta là quan hệ một nhà rồi.”
“Đương nhiên quan hệ đó là một phương diện, trọng yếu nhất chính là chúng ta thêm cường đại. Cho nên ta nghĩ một khoả Thần cách cấp cho đệ đệ chàng hoặc là một trong năm anh em Ba Khắc.”
“Khoả thứ hai là đem đưa cho Đức Tư Lê. Khoả thứ ba cứ để lại phòng ngừa đề phòng có chuyện gì xảy ra đột biến. Tỷ như Vũ Thần hay Đại Tế Ti bọn họ muốn vì đệ tử mà cầu xin Thần cách. Tỷ như Đế Lâm, Hi Tắc bọn họ vì nhi tử hay La Toa Lỵ kia mà cầu xin… để bọn họ nợ chúng ta một điểm ân tình đối với chúng ta cũng có chỗ tốt.”
Lâm Lôi nghe Địch Lỵ Á phân tích như vậy trong lòng đã sáng sủa.
“Hảo, vậy dựa theo lời nàng mà làm đi.” Hắn gật đầu nói.
“Lâm Lôi, về phần mười kiện Thần khí, ba kiện hồng sắc chiến đao, một ngàn chiến đao, ta tính như vậy: một ngàn chiến đao này cứ giữ lại xem như là đế quốc trấn bảo đi, dù sao mỗi chiến đao này so với Hắc Ngọc trọng kiếm của chàng thật là tương soa vô kỷ. Hơn nữa tin tức một ngàn chiến đao này lộ ra ngoài sẽ khiến cho đại lục có chút chấn động đó.”
“Chiến đao trong mười ba kiện Thần khí thật ra cũng dễ dàng phân phối cho người nhà chúng ta, hoặc là tặng cho Đức Tư Lê một hai kiện đi.”
Lâm Lôi nở nụ cười: “Hảo, nhưng trong mười ba kiện này có một thứ nàng nhất định cần đó.”
“Là gì vậy?” Địch Lỵ Á nghi hoặc.
Lâm Lôi phất tay lấy từ trong không gian giới chỉ ra một kiện Thần khí chiến khải: “Địch Lỵ Á, Thần khí chiến khải này nàng dùng đi.”
“Ta!” Địch Lỵ Á ngẩn người ra. “Để cho ta ư, chàng là đế quốc chi trụ, Thần khí chiến khải này phải để cho chàng dùng chứ.”
“Không cần đâu Địch Lỵ Á, thứ nhất là ta đã có Sanh mệnh nguyên châu rồi, thứ hai khi ta đạt được tới Thần cấp thì nàng biết rằng ma pháp ‘Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải’ sau khi đạt Thần cấp, ‘Thần Cấp Thủ Hộ Thánh Khải’ này lực phòng ngự tuyệt đối hơn hẳn Thần khí chiến khải.”
“Vậy sao không cấp cho Ốc Đốn bọn họ đi?”
Lâm Lôi lắc đầu: “Không cần, không phải nàng đã nói là một khoả Thần cách để cho người thân sử dụng sao. Đợi hai ngày nữa ta hỏi Ốc Đốn hắn có nguyện ý luyện hoá Thần cách không, nếu muốn hắn có thể thành Thần. Nếu không thì đợi ta làm xong chuyện cuối cùng này thì có thể cấp cho hắn Sinh mệnh nguyên châu.”
“Chuyện muốn làm cuối cùng là chuyện gì?” Địch Lỵ Á ngẩn ra. “Chàng nói đi?”
“Việc này ta đã chờ đợi rất lâu rồi, mặc dù ta không có nắm chắc trăm phần trăm nhưng bọn chúng cũng không thể khiến ta gục ngã được.“ Tròng mắt Lâm Lôi mơ hồ xẹt qua một tia lệ mang.
Giờ đây Ốc Đốn đã thoái vị, hắn để nhi tử ‘Tây Ni Ba Lỗ Khắc’ trở thành tân hoàng đế. Sau khi biết tin Lâm Lôi trở về, Ốc đốn lập tức phi hành về ngay Long Huyết thành bảo, nữ nhi ‘Toa Toa’ của Lâm Lôi cũng trở về, năm huynh đệ Ba Khắc cũng tụ tập lại đây.
Lâm Lôi hỏi Ốc Đốn có nguyện ý luyện hoá Thần cách để thành Thần không, dù sao thì hiện nay Ốc đốn mới chỉ là Thánh vực Long Huyết chiến sĩ. Nhưng Ốc Đốn trả lời lại khiến Lâm Lôi cảm thấy bất đắc dĩ.
“Ca, nếu người đưa cho ta Địa nguyên tố Thần cách, sau khi luyện hóa trở thành hạ vi Thần, đến lúc đó ta có thể lĩnh ngộ Hoả nguyên tố pháp tắc được không?”
“Không thể, ngươi sau khi trở thành Thần, đối với Nguyên tố thân hoà lực bản thân năng lực cảm ứng rất thấp, mà về phương diện Địa nguyên tố lại đạt tới mức cao nhất. Địa hệ hạ vị Thần muốn lĩnh ngộ Hoả nguyên tố pháp tắc căn bản không có khả năng.”
“Ca, người có Hoả nguyên tố Thần cách không?”
“Không có.”
“Vậy thì ta không cần.” Ốc Đốn trả lời dứt khoát, nguyên lai là đạt tới Thánh vực, Ốc Đốn đã có sự lĩnh ngộ trên con đường Hoả nguyên tố pháp tắc. Tuy mới lĩnh ngộ nhưng hắn đối với sự lĩnh ngộ Hoả nguyên tố pháp tắc rất thích.
Lâm Lôi cũng không nói thêm gì nữa. Hắn cũng hiểu được đệ đệ của mình, vì tâm linh hắn đối với Phong, Đại Địa có sự tương hợp. Cảm ứng Phong tự do tự tai, Đại địa bao la rộng lớn. Lĩnh ngộ Phong nguyên tố pháp tắc, Đại địa pháp tắc đối với Lâm Lôi mà nói cũng là một loại hưởng thụ tâm linh.
Nếu có người cấp cho hắn một khoả Hoả nguyên tố Thần cách để luyện hoá hắn cũng không làm. Vì… luyện hoá Thần cách đó trở thành Hoả hạ vị Thần đối với việc lĩnh ngộ các nguyên tố pháp tắc khác là không có khả năng.
“Để cho ta trở thành hoả hạ vị Thần, từ bỏ Đại địa áo nghĩa, Phong chi áo nghĩa?” Lâm Lôi lắc đầu.
Luyện hoá Thần cách so với tự mình thành Thần lúc đó chênh lệch rất lớn.
Lâm Lôi sau đó lại hỏi lại năm huynh đệ Ba Khắc, bốn huynh đệ Cái Tì lại nhượng để cho ‘Lão Đại’ luyện hóa, mà Ba Khắc vừa vặn tương đối thích Địa hệ. Lâm lôi liền giao cho Ba Khắc Địa hệ Thần cách để hắn bắt đầu có thể luyện hoá.
………..
Hậu hoa viên bên trong Long Huyết thành bảo, bốn thanh niên đang ngồi tại một chiếc bàn tròn mặc sức vui vẻ cười đùa uống rượu. Đúng là bốn người, là Da Lỗ, Kiều Trì, Lôi Nặc, Lâm Lôi bốn huynh đệ bọn họ.
Bốn người bọn họ đã có hơn chục năm không gặp. “Mọi người cạn chén.” Da Lỗ cười ha hả, trong bốn người bọn họ hôm nay thực lực yếu nhất là Da Lỗ, mới đạt thất cấp ma pháp sư đã có thể sống lâu vài trăm năm, mà dung mạo bọn họ vẫn như lúc trước.
“Da Lỗ lão đại chúc mừng ngươi đã trở thành hội trưởng Đạo Sâm thương hội.” Lâm Lôi cười nói.
Ở bên huynh đệ thưở thiếu niên làm cho Lâm Lôi hết sức vui vẻ.
“Ha ha, lão Tam, so với ngươi ta còn kém xa lắm.” Da Lỗ cười cười vỗ nhẹ lên bả vai Kiều Trì: “Lão nhị, chúng ta bây giờ bị lão Tam, lão Tứ vượt xa nhiều quá. Lão Tam không cần nói, rất sớm đã đạt tới Thánh vực, lại kiến tạo nên Ba Lỗ Khắc đế quốc. Từ đại hôn của lão Tam đến giờ đã là hai mươi bốn năm, hai mươi bốn năm đó lão Tứ từ thất cấp ma pháp sư cũng đã đạt tới cửu cấp. Còn chúng ta thì sao?”
Kiều trì cũng cười: “Da Lỗ ngươi đừng thêm cả ta, hai năm trước ta cũng đã đạt tới cảnh giới bát cấp ma pháp sư, so với ngươi cũng mạnh hơn một bậc đó, ha ha.”
Bây giờ là Ngọc Lan lịch năm 10034, đại hôn năm đó của Lâm Lôi là năm 10010, đã hai mươi tư năm trôi qua. Trong mắt của tuyệt thế cường giả thì một lần tĩnh tu sợ rằng đã là hơn trăm năm, chục năm không tính là cái gì cả.
“Ta không phải là lười biếng, mà thời gian tĩnh tu không đủ, giờ đây mới đạt cảnh giới thất cấp ma pháp sư.” Da Lỗ cười ha hả.
Kiều Trì là trọng thần của Ngọc Lan đế quốc, Da Lỗ lại bận chuyện thương vụ nên thời gian tĩnh tu là không đủ.
“Lão Tam.” Da Lỗ vỗ vai Lâm Lôi: “Ngươi đạt được như bây giờ, thật sự là có ý nghĩa. Kiến tạo một đế quốc khổng lồ, trở thành cường giả đỉnh phong tại đại lục, tại đại lục bây giờ có rất nhiều thiếu niên nhiệt huyết lấy ngươi làm mục tiêu đó, nhiệt huyết như bốn huynh đệ chúng ta thủa thiếu niên đó.”
Bốn người bọn họ nhất thời yên lặng, đều không khỏi nghĩ về thời thiếu niên khi đó. Lôi Nặc đột nhiên cười nói:
“Da Lỗ lão đại, ngươi bây giờ là hội trưởng của một trong tam đại thương hội lớn nhất đại lục, phú xưng địch quốc ngươi hẳn là thoả mãn lắm.”
“Còn chưa đủ, còn chưa đủ.” Da Lỗ hai mắt tỏa sang: “Ta còn muốn cả Tuyết Đảo thương hội cùng Cách Nhĩ thương hội nữa nhưng thật là khó khăn, bất quá có khó khăn thì mới có ý chí chiến đấu chứ.”
Lâm Lôi đứng dậy: “Đúng, có khó khăn mới có ý chí chiến đấu.” Hắn ngẩng đầu nhìn lên cao.
Ngọc Lan đại lục chỉ là một cái vật chất vị diện thôi, trong không gian này có vô số vị diện, còn có tứ đại chí cao vị diện, bảy Chủ Thần vị diện.
Bản thân mình mới chỉ là đỉnh tại Ngọc Lan đại lục thôi.
“Phải tu luyện tới chung cực đỉnh phong, có ý tứ như vậy mới có tính khiêu chiến.” Lâm Lôi khoé miệng khẽ cười.
“Nhưng mà trước đó có một việc cần phải giải quyết.” Lâm Lôi quay đầu về phía tây, đó là hướng Thánh đảo của Quang Minh giáo đình.
Lâm Lôi nhớ lại cái chết của Đức Lâm gia gia, nhớ lại lúc rời Hách Tư thành tiến vào Ma Thú sơn mạch, trước đó đã phát thệ: “Quang Minh giáo đình, một ngày nào đó ta sẽ nhổ tận gốc bọn ngươi.”
“Đã đến lúc đó rồi.” Hắn thầm nhủ.
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long