If you have love in your life it can make up for a great many things you lack. If you don’t have it, no matter what else there is, it’s not enough.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Mặc Giang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 804
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11864 / 513
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Thành Thần?
i Chúng thần mộ địa 10 năm, nay quay trở về nhà lại có cháu, đích xác là tình huống này Lâm Lôi đối phó không kịp, nhưng ôm A Nặc khiến hắn thật là cao hứng.
“Thái Nặc, mẫu thân ngươi đâu?”
Thái Nặc nghe thế lập tức cười rộ lên.
“Phụ thân, sau khi người đi được hai năm, mẫu thân người đã đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới …”
“Cái gì? Hai năm?“ Lâm Lôi chẳng những vui sướng mà còn khiếp sợ.
Hắn tới Chúng Thần mộ địa, phải đợi đến tầng thứ mười cuối cùng mới đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới tính ra cũng là hơn chín năm. Nhưng mà so với tốc độ đạt Thánh ma đạo cảnh giới của Địch Lỵ Á còn chậm hơn rất nhiều
“Địch Lỵ Á, nàng thật là mạnh đó.” Lâm Lôi thầm cười.
Thái Lặc tiếp tục: “Mẫu thân người sau khi đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới, đã tới tu luyện tại mật thất mà trước kia phụ thân ở đó để tiềm tu, một khoảng thời gian khi hạ sanh A Nặc mẫu thân có xuất quan, nhưng khi nó đầy tháng người lại trở lại tu luyện.”
“Ồ!” Lâm Lôi có chút gật đầu. Quay lại mọi người nói: “Mọi người cứ ở đây đi, ta đi gặp Địch Lỵ Á một lúc, sau đó mọi người cùng nhau dùng cơm.”
….
Phía sâu trong Long Huyết thành bảo, có một không gian chi môn thần bí, chỉ là không gian chi môn này trở ngại so với không gian chi môn tại Nam Hải yếu hơn. Lâm Lôi chỉ cần hình thành một tầng ‘Mạch Động Phòng Ngự’ là có thể dễ dàng đi vào.
“Mười năm.”
Hắn đứng ở vi hình vị diện, bao phủ bên ngoài là không gian loạn lưu. Bên trong vị diện, Địch Lỵ Á đang khoanh chân lặng ngồi, trên mặt có ánh sánh thánh khiết sáng bóng lộng lẫy nhìn tựa như nữ thần.
“Ủa?” Lâm Lôi đột nhiên nhíu mày nghi hoặc. Địch Lỵ Á tu luyện thân thể phát ra khí tức tự nhiên khiến cho hắn cảm thấy căng thẳng.
Nhưng mà lúc này Địch Lỵ Á cũng đã mở mắt, quay đầu lại nhìn, thấy Lâm Lôi lập tức kinh ngạc đứng dậy: “Lâm Lôi…”
Khóe mắt nàng đã đỏ hồng, cách biệt mười năm tư vị này thật là khó tiếp thụ đựơc. Địch Lỵ Á trực tiếp nhào tới ôm chặt lồng ngực Lâm Lôi.
Lâm Lôi cũng ôm lấy nàng, thì thầm bên tai: “Xin lỗi, Địch Lỵ Á.”
“Lâm Lôi, ta rất sợ hãi, sợ chàng đi Chúng Thần mộ địa mà không trở lại.” Địch Lỵ Á nói, Lâm Lôi cảm nhận vạt áo mình đã ướt, nàng đang khóc.
Ngẩng đầu lên nhìn Lâm Lôi tự cười, lông mi vẫn còn vương nước mắt. “Lâm Lôi, chàng sẽ không đi nữa chứ? ”
“Không đi nữa, không đi nữa.” Lâm Lôi an ủi.
Rồi hai người đi tới ngồi tại thạch sang.
“Đúng rồi, Địch Lỵ Á, ta có cảm giác nàng so với trước kia không giống nhau.” Lâm Lôi dò hỏi.
Địch Lỵ Á nhìn Lâm Lôi, ra vẻ thần bí: “Chàng chắc chắn là ta so với trước kia không giống nhau chứ?”
“Là do tu luyện đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới?” Lâm Lôi đáp.
Nhưng Địch Lỵ Á lắc đầu, khiến hắn cảm thấy khó hiểu. Sau đó nàng mỉm cười nhẹ giọng nói: “Lâm Lôi, ta nói cho chàng một cái bí mật lớn… ta đã thành Thần.”
Lâm Lôi vẻ mặt ngưng trệ, tựa như bị lôi điện bổ trúng đầu, sửng sốt một hồi.
“Nàng nói gì, trở thành Thần?” Hắn khó có thể tin nhìn Địch Lỵ Á, sao có thể thành Thần dễ dàng vậy, Pháp Ân, Đức Tư Lê tu luyện bao nhiêu năm như vậy, ngay cả Lâm Lôi trải qua một tràng tử chiến, cơ duyên xảo hợp mới đột phá tại tầng thứ 11, mà cho dù thế cũng phải cần khoảng mười năm nữa mới có thể thành Thần.
Địch Lỵ Á thành Thần?
“Thật mà.“ Địch Lỵ Á gật đầu.
“Địch Lỵ Á, nàng đừng nói đùa chứ.” Lâm Lôi nở nụ cười. “Nếu nàng thật sự muốn thành Thần cũng không khó, ta tại Chúng Thần mộ địa đã đắc thủ Thần cách, trong đó có một khoả Phong thuộc tính hạ vị Thần Thần cách, đủ để cho nàng thành Thần.”
Địch Lỵ Á khe khẽ lắc đầu.
“Lâm Lôi, chàng cảm nhận đựơc rồi chứ?”
Đột nhiên có một cỗ áp lực xuất hiện bao trùm cả khu vực. Lâm Lôi cảm thấy như mình bị một lực lượng vô hình định trụ khiến thân thể không thể động đậy.
Thần chi lĩnh vực? Từng có kinh nghiệm nên trong nháy mắt đã có phản ứng lại. Nhưng mà đấu khí ngoại thân dựa theo Mạch động phòng ngự chấn động, chấn động lại đã trực tiếp thoát ra khỏi loại áp lực này. Điều này khiến Lâm Lôi không khỏi ngạc nhiên, Thần chi lĩnh vực tự mình có thể dễ dàng thoát khỏi thế sao?
Hắn khó có thể tin nhìn về phía Địch Lỵ Á.
Địch Lỵ Á xấu hổ nói: “Ta mới luyện hoá khoả Thần cách được tám năm, bên trong ẩn chứa pháp tắc huyền ảo, ta mới chỉ lĩnh ngộ một bộ phận rất nhỏ nên Thần cách chưa thể hoàn toàn luyện hoá. Thần chi lĩnh vực này chỉ có thể doạ người, nếu ta hoàn toàn luyện hoá Thần cách thì Thần chi lĩnh vực này mới chân chính là ‘Thần Chi Lĩnh Vực’.“
Tuy Địch Lỵ Á nói như vậy nhưng chính là khiến Lâm Lôi giật mình.
“Địch Lỵ Á, chuyện gì đã xảy ra?“ Hắn mở miệng hỏi.
Lâm Lôi cảm thấy rất mơ hồ, mười năm trở lại đây mình đã có tôn tử, không những thế thê tử mình còn thành Thần?
“Lâm Lôi, chàng còn nhớ khi chúng ta kết hôn, Bối Bối có nói bằng hữu tử kim sắc thử vương đưa cho hắn một viên hắc sắc thạch không? Sau đó Bối Bối lấy hắc sắc thạch đó làm lễ vật mừng hôn lễ của chúng ta đó.” Địch Lỵ Á nói.
Lâm Lôi cảm thấy chấn động.
“Địch Lỵ Á, nàng nói khoả hắc sắc thạch?“ Lâm Lôi không phải là kẻ ngốc, khi Địch Lỵ Á nhắc tới hắn đã có chút hiểu được.
”Đúng, khoả hắc sắc thạch đó là hạ vị Thần Thần cách Phong thuộc tính.”
Như vậy là sao? Lâm Lôi cảm thấy thật hoang đường. Thật là hoang đường, Thần cách hết sức quan trọng, Đức Tư Lê bọn họ hao phí rất nhiều năm, Lâm Lôi cũng trải qua liên tiếp nguy cơ, qua cửu tử nhất sinh mới đắc thủ ba khoả Thần cách. Nhưng bây giờ hắn mới đột nhiên phát hiện… trong đại hôn của mình người khác đưa đến hạ lễ lại chính là hạ vị Thần Thần cách.
“Lúc đầu ta cũng khó có thể tin được, nhưng về sau bắt đầu luyện hoá Thần cách này, như vậy làm sao có thể giả được.” Địch Lỵ Á thành thật nói.
Lâm Lôi có chút gật đầu.
“Lúc đó đại hôn chúng ta, ta cũng đã trích huyết lên hắc sắc thạch rồi thu lại vào trong cơ thể. Nhưng khi đó ta cũng không cảm giác được sự tồn tại của nó… chỉ là về sau đó bất luận Ma pháp lực hay Tinh thần lực đều tăng rất nhanh.“
Lâm Lôi cười: “Thần cách nhập vào cơ thể, có thể không tu luyện nhanh sao?“
“Nhưng chính là ta vẫn cảm giác không được sự tồn tại của Thần cách, mãi đến sau khi chàng đi hai năm, ta đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới, linh hồn sau đó cải biến ta mới cảm nhận được sự tồn tại của Thần cách nên nhờ đó mới hiểu được.“
Lâm Lôi gật đầu: “Đúng rồi, chỉ sau khi đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới mới đủ để luyện hoá Thần cách.“
Tại sao lúc trước không cảm nhận được tới hắc sắc thạch, tại sao Địch Lỵ Á tốc độ tu luyện lại nhanh đến vậy… nhất thảy đã hiểu được.
“Địch Lỵ Á, theo như nàng nói, nàng luyện hoá Thần cách này tám năm mới chỉ luyện hoá được một bộ phận nhỏ?“ Lâm Lôi cũng hiểu được nếu không tự mình tu luyện, luyện hoá Thần cách thành Thần tốn rất nhiều thời gian.
Bây giờ Lâm Lôi đối với ‘Cực Trường’ (thật dài) đã có sự giải thích.
“Ừm.” Địch Lỵ Á gật đầu. “Có thể lúc trước ta đối với nguyên tố pháp tắc không có một chút nào lĩnh ngộ. Bây giờ lại có thể như đọc một cuốn sách giống nhau, chậm rãi đọc, lĩnh ngộ pháp tắc huyền ảo trong Thần cách, khi ta hoàn toàn lĩnh ngộ sợ rằng mới hoàn toàn luyện hoá Thần cách.”
Lâm Lôi gật đầu. Người thường muốn thành Thần, muốn hoàn toàn thành Thần phải từng bước từng bước một. Mà giờ lại có Thần cách ẩn chứa pháp tắc huyền ảo đặt trước mặt để cho ngươi xem, ngươi xem được là được.
“Theo ta đoán, tối thiểu phải mất mười hai mươi năm công phu mới hoàn toàn luyện hóa được Thần cách, luyện hoá pháp tắc huyền ảo ẩn chứa bên trong đó.” Địch Lỵ Á bất đắc dĩ nói. “Nhưng mà bây giờ Phong nguyên tố pháp tắc ta đã mơ hồ cảm nhận được, chỉ là không hiểu thi triển ra thế nào…”
Lâm Lôi ngẩn ra, có chút không hiểu: “Địch Lỵ Á, nàng nói vậy là sao?”
“Chính là ta đối với Phong nguyên tố pháp tắc có chút lĩnh ngộ, nhưng…. không biết dùng thế nào để công kích.” Địch Lỵ Á lúng túng.
“Ha ha…” Lâm Lôi đột nhiên cười, việc này thật ra rất đơn giản, tỷ như một viên hạ vị Thần Thần cách có ẩn chứa ‘Đại Địa Mạch Động Áo Nghĩa‘. Một Thánh vực luyện hoá khoả Thần cách này, hắn có thể hiểu được Đại địa mạch động áo nghĩa, nhưng hắn sẽ không thể vận dụng được như vận dụng chấn động ‘Đại Địa Áo Nghĩa’ công kích.
Như Lâm Lôi lĩnh ngộ Đại địa áo nghĩa, vận đụng phòng ngự tựu thành ‘Mạch Động Phòng Ngự’.
Huyền ảo pháp tắc này là một dạng lý luận, chánh thức sát nhân vẫn còn phải hiểu vận dụng được như thế nào.
Tỷ như có người lĩnh ngộ ‘Khoái’ cảnh giới sẽ có thể khiến hắn thi triển ‘Vạn Kiếm Hợp Nhất’.
Đây là một loại vận dung, luyện hoá Thần cách của người khác rất khó khăn, pháp tắc huyền ảo ẩn chứa bên trong Thần cách cũng không ẩn chứa cách làm sao mà khiến người đó có thể thi triển huyền ảo pháp tắc.
“Vận dụng huyền ảo pháp tắc này có chút phiền toái, Địch Lỵ Á, hạ vị Thần Thần cách Phong nguyên tố của nàng bên trong ẩn chứa huyền ảo pháp tắc về phương diện nào?” Lâm Lôi dò hỏi. “Nếu về phương diện tốc độ, có lẽ ta có thể giúp nàng một chút.”
Địch Lỵ Á lắc đầu: “Ta cũng không rõ nữa, ta mới chỉ lĩnh ngộ một bộ phận rất nhỏ, khoả Thần cách mà ta luyện hoá ẩn chứa nguyên tố pháp tắc có chút giống với Phong hệ ma pháp ‘Chân Không Tuyệt Sát Thuật’.”
“Chân không tuyệt sát thuật?“
“Chuyện này ta có chút không hiểu.” Lâm Lôi không thể giúp đựơc việc này. “Được rồi, Địch Lỵ Á, nàng trước tiên cố gắng lĩnh ngộ để hoàn toàn luyện hoá Thần cách rồi suy nghĩ xem cách nào tốt nhất để vận dụng. Kỳ thật với Phong nguyên tố Thần cách chỉ cần khống chế một chút là có thể hình thành ‘Thần Chi Lĩnh Vực’; trong lĩnh vực đó Thánh vực cao thủ căn bản không thể động đậy.”
Địch Lỵ Á cũng cười, đây là sự khác biệt lớn nhất giữa Thần và Thánh vực, Thần cách đại biểu cho một loại quyền uy.
Kỳ thật Chủ Thần cùng với thượng vị Thần đối với lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc phỏng chừng không có cách biệt nhiều lắm, nhưng sợ là chỉ cần có một ý niệm Chủ Thần đã có thể giết chết thượng vị Thần. Đây chính là quyền uy vô thượng của ‘Chủ Thần Thần Cách’. Tuy nhiên trong mấy vị diện, số lượng chủ Thần là cố định.
“Địch Lỵ Á, nàng có thể thành Thần thì thật là tốt quá, nhưng mà nàng cần phải cố gắng. Ta đoán rằng ta tự mình tu luyện chừng mười năm nữa là có thể đạt tới Thần vực rồi.” Lâm Lôi cười nói.
“A!” Địch Lỵ Á nhìn Lâm Lôi: “Tự mình tu luyện mười năm? Chàng không luyện hoá Thần cách sao? Không phải chàng có Thần cách sao?“
Lâm Lôi lắc đầu: “Không cần, luyện hoá Thần cách tốn một khoảng thời gian tương đối lâu, hơn nữa vận dụng cũng không bằng tự mình lĩnh ngộ, sau đó cuối cùng có Thần cách.”
“Ta tại Chúng Thần mộ đia đắc thủ được ba khoả Thần cách, trong đó có một khoả Phong thuộc tính Thần cách, vốn định đưa cho nàng nhưng hiện tại thế này… thành ra là dư thừa rồi.”
“Ba khoả Thần cách?” Địch Lỵ Á giật mình.
Nàng cũng hiểu được Thần cách có hàm nghĩa gì, ba khoả Thần cách hoàn toàn có thể có ba hạ vị Thần. Hạ vị Thần tại Ngọc Lan đại lục là đỉnh phong tồn tại.
“Ba khoả Thần cách cũng không coi là nhiều.” Lâm Lôi than thở. “Lúc đó chúng ta tại Chúng Thần mộ địa là một trong ba toà nguy hiểm nhất. Lúc trước chưa ai có thể thành công, nguy hiểm như thể đắc thủ được ba khoả Thần cách cũng có thể xem như bình thường.”
Nếu là một khoả thì sẽ khiến Lâm Lôi cảm thấy bất bình.
“Tối nguy hiểm?” Địch Lỵ Á liền nói: “Lâm Lôi, chàng tại Chúng Thần mộ địa trải qua chuyện gì mau kể cho ta đi.”
Lâm Lôi gật đầu, bắt đầu kể từ lúc tiến vào Nam Hải hải để. Có điều hắn trong lòng một mực nghi hoặc: đại hôn năm đó đưa hạ lễ đến không nghi ngờ gì nữa chính là Bối Lỗ Đặc đại nhân đứng đằng sau tử kim Thử vương. Bối Lỗ Đặc đại nhân cấp cho Địch Lỵ Á Thần cách là có ý tứ gì? Ông ta có Thần cách nhưng ba người con vẫn còn là Thánh vực mà?
Lâm Lôi trong lòng tràn đầy sự nghi hoặc khó hiểu. Tử kim thử vương ba huynh đệ đều là Thánh vực, cho đến bây giờ cũng không đến Chúng Thần mộ địa. Tựa hồ không muốn thành Thần. Ngọc Lan đại lục vị vương giả Bối Lỗ Đặc này thật là thần bí.
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long