There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Tác giả: Tửng Thiên Anh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 61
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1106 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 04:51:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43
y cố gắng kiềm chế, nói nhỏ nhẹ hết mức.
- Mình không quen mấy bạn. Tránh đường ình đi.
Rồi nó tránh qua một bên. Đang định cất bước đi thì bị một con nhỏ khác chặn lại, giật tóc nó.
- Bày đặt sang chảnh hả mày?
Nó chỉ kịp khẽ kêu lên một tiếng rồi bị cả đám đó bâu vào, giật tóc nó tới tấp rồi đẩy nó ngã xuống đường.
- Cái bánh này đẹp phết nhưng mà tao xin lỗi nhé.
Con nhỏ kia thấy hộp bánh kem bị rơi xuống, nhìn nó khinh bỉ rồi dùng chân dẫm đạp chiếc bánh.
- Đừng.
Nó hét lên, định cản nhưng đã bị hai con nhỏ khác kéo lại. Con nhỏ kia càng thích thú hơn, dẫm nát chiếc bánh kem rồi đá bay qua một bên.
Hành động ấy như đang dẫm đạp lên trái tim bé bỏng của nó. Chiếc bánh mà nó hì hục làm cả chiều. Chiếc bánh mà nó gửi gắm bao yêu thương... Giờ đây, chỉ trong vòng vài giây, nát bét.
Nhẫn nhịn nãy giờ nó bắt đầu nóng rồi đấy.
Nó hất mạnh tay hai con nhỏ phía sau ra, mặt hằm hằm đầy sát khí đi tới gần con nhỏ đã phá tan chiếc bánh.
Bốpppp...... Nó trút hết mọi sự tức giận nãy giờ vào một cái tát thẳng vào mặt con nhỏ kia.
- Mấy người ỷ đông hiếp yêu chứ gì? Mấy người nghĩ mình ngon lắm sao? Mấy người nghĩ con này hiền lành ngu ngốc lắm sao? Hả???
Nó gằn giọng lên từng chữ một, trợn tròn mắt. Cứ sau mỗi câu nói tức giận đó, nó lại đẩy con nhỏ kia lùi lại. Cả đám mặt tái xanh, nhìn nó.
- Tôi cảnh cáo mấy người. Sau này nhìn thấy mặt con ranh này thì liệu mà cút nghe chưa?
Nó nói to hơn, dang tay lên định tát con nhỏ đó. Nhỏ ta cũng biết sợ, nhắm mắt nhắm mũi gật đầu lia lịa. Nó đảo mắt sắc lạnh nhìn quanh một lượt, con nhỏ nào cũng cúi gầm mặt xuống, người run run không dám nhìn nó.
Nó hạ tay xuống, vênh mặt phán một từ "Cút". Chưa đầy nửa giây, không còn một ai dám ở lại tầm mắt của nó.
Đừng nghĩ hằng ngày nó vẫn ngây ngô, ngơ ngác mà nghĩ nó hiền. Thật ra nó cũng không phải dạng vừa đâu.
Nó khẽ thở dài. Nhìn chiếc bánh nát bét ở góc đường mà chỉ muốn bật khóc. Nhìn đồng hồ thấy hơn 5h, chắc vẫn kịp làm một chiếc bánh khác.
Chiếc bánh kem lần này nó làm nhỏ hơn với không được đẹp như cái bánh trước nhưng mọi niềm vui, hạnh phúc của nó vẫn có trong chiếc bánh đó.
Về tới biệt thự, nó giấu bánh đằng sau, đi vào trong nhà thì thấy chị giúp việc xách ra mấy túi quà gì đó. Nó hỏi dò mới biết đó là quà fan hâm mộ của hắn gửi đến. Năm nào cũng cả đống. Hắn không thèm ngó ngàng gì, phẩy tay bảo người làm dùng được cái gì thì cứ lấy, còn không thì vứt đi. Cái tên này đúng là pha phí mà.
- Thiên đẹp trai sinh nhật vui vẻ a
Vy hí hửng nhảy vào trong nhà. Ơ... Có cả Ân và Kỳ cũng ở đây nữa. Thiên từ trong phòng bếp đi ra cười cười nhận lấy hộp bánh của nó rồi thơm chụt nó một cái vào má.
- Khiếp quá hai cái con người này.
Ân đứng ngoài nhìn thấy, phẩy tay.
- Sao hai người cũng tới vậy?
Nó bóc gói bim ra ăn, hỏi Ân với Kỳ.
- Tớ cũng chả biết. Chắc được ăn ké từ cậu đấy đồ con heo.
Ân nháy mắt, đùa.
- Tớ với anh Thiên là anh em tốt mà. Nhưng mà nói thật đây là lần đầu tiên tớ thấy anh ấy tổ chức sinh nhật đấy.
Kỳ vừa nói vừa chơi game.
- Mọi năm tôi đâu có tổ chức. Mà tôi cũng chỉ định mời mấy người cả các bô lão thôi. Hoành tráng làm gì. Rắc rối.
Thiên ngồi phịch xuống cạnh nó.
Một lúc sau thì ba hắn về, mang theo một hộp quà to. Ba mẹ nó cũng đến nữa, cũng tặng cho hắn cái gì đó.
- Ông bà già này tặng cho con đứa con gái duy nhất rồi đó.
Ba nó ôm nó vào lòng, nói đùa. Hắn gãi đầu, ngượng. Nhìn lúc đó trông hắn đáng yêu dã man a.
Buổi tiệc sinh nhật nho nhỏ bắt đầu. Mọi người nhìn cái bánh kem nó tự tay làm tặng hắn rồi thi nhau xoáy nó. Nào là: "Bánh bé tí thế này.", "VYT là gì thế?", "Bánh hơi nát chỗ này nè."
Nó lí nhí giải thích:
- Lúc trước tớ làm một cái bánh khác to hơn, đẹp hơn nhưng bị....hỏng mất rồi.
Nghĩ lại đến chiếc bánh kem nó làm mấy tiếng đồng hồ buổi chiều bị đám người kia dẫm nát bét, nó chỉ biết khẽ thở dài tiếc nuối.
- Không sao. Anh rất thích.
Thiên nhéo má nó rồi cắt bánh, đút cả một miếng bánh to vào miệng, ăn vui vẻ. Nó dĩ nhiên là cảm thấy vui lắm, miệng không ngừng cười hớn hở. Thực ra thì chuyện lúc chiều hắn cũng biết. Chẳng là sau vụ nó bị bắt cóc, hắn có ột tên vệ sĩ theo dõi nó mọi lúc. Hắn đang ngồi đọc sách trong phòng thì nhận được điện thoại của tên vệ sĩ nói là nó bị đám người chặn đánh. Mặt hắn tái xanh lại, định gọi điện cho người tới thì tên vệ sĩ gọi lại rồi bảo nó đã chống trả rồi. Hắn thở phào nhẹ nhõm, bảo tên vệ sĩ bắt đám người kia điều tra.
Hắn ăn từng miếng bánh kem đều ăn bằng tình yêu của hắn dành cho nó cũng như việc nó dồn hết tình yêu của mình vào làm chiếc bánh kem.
Chiếc bánh kem nhanh chóng bị hắn xử hết. Một mình hắn ăn nhé. Trong khi đó tên Kỳ cũng muốn được thưởng thức, đòi nó khi nào đến sinh nhật cậu ta cũng phải tự tay làm cho cậu một cái bánh kem.
Buổi tiệc kết thúc trong sự ấm áp, tràn ngập tiếng cười.
Ai Là Hoàng Tử Của Em Ai Là Hoàng Tử Của Em - Tửng Thiên Anh