Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Thị
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 101 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 914 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 02:01:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61
HƯƠNG 61
Tần Qua vì cả người đau nhức mà khôi phục ý thức, mới nhớ lại vừa rồi tựa hồ bị ai đó đánh bất tỉnh.
Đây là muốn bắt cóc tống tiền sao?
Cậu mở mắt ra, lại mơ mơ hồ hồ cái gì cũng nhìn không thấy. Trước mắt hình như bị che một miếng vải đen. May là tay chân đều không bị trói.
Hình như mình bị đặt trên một cái sofa, phía dưới mông ngồi lên cái đệm mềm mềm.
Nhưng không gian cũng không lớn, cậu thử duỗi thẳng người ra chân lại đụng phải phía trước. Cảm giác giống như là… Giống như là bên trong xe hơi.
Cậu cố gắng mở to hai mắt, nhưng không thể nhìn thấy cái gì.
Bỗng nhiên phía sau cổ có hơi thở ấm áp lướt qua, Tần Qua lập tức run lên. Tiếp theo hai cánh tay hữu lực vòng qua thắt lưng cậu ôm cậu lên đùi.
Hơi thở quen thuộc, lực đạo quen thuộc, Tần Qua thiếu chút nữa thì rớt nước mắt.
Thì ra thân thể so với ý thức còn nhanh hơn… nhận ra chủ nhân.
Tần Qua ngẩng đầu cắn chặt môi dưới, sống chết đem nước mắt nghẹn trở về. Không quan tâm mà muốn từ trên người nam nhân xuống dưới, đưa tay mò cửa xe.
Cánh tay nam nhân lại giống như gọng thiếc gắt gao kẹp chặt cậu, phía sau cổ cũng bị quen thuộc mà hôn lên.
cheveuxnoirs.wordpress.com
Nam nhân rốt cuộc tính làm cái gì?!
Ăn vụng bên ngoài bị cậu bắt được một câu cũng không giải thích, còn muốn nhai lại sao?
Thân thể minh tinh còn không đủ thỏa mãn hắn sao?
Tần Qua cắn chặt khớp hàm một câu cũng không nói, chỉ muốn chạy ra ngoài, thậm chí hoảng đến lấy tay đánh đầu nam nhân.
Nam nhân dùng một tay đã bắt hai tay cậu, đặt tại trước thắt lưng, một bàn tay lật cằm cậu qua hôn sâu. Tần Qua liều mạng muốn trốn tránh, sức lực nam nhân lớn đến gần như muốn đem cằm cậu tháo xuống. Bỗng nhiên trong miệng tràn ra vùi vị tanh mặn, hình như cậu đã cắn đứt môi nam nhân.
Tần Qua cũng không quan tâm nam nhân có tức giận hay không, chỉ lo ra sức giãy giụa.
Lại như vô số lần khác, cậu căn bản không phản kháng được nam nhân. Nam nhân đem hai tay đang giãy dụa lung tung của cậu dùng cà-vạt trói lại, cởi bỏ áo khoác cậu, cởi sơ mi bên trong, tiếp theo lại cởi quần cùng quần lót của cậu, lại một lần nữa lột sạch cậu, rồi mới đặt lại chỗ ngồi.
Tần Qua xấu hổ và giận dữ đến không làm gì được.
Trên đời sao lại có nam nhân vô sỉ như thế? Chia tay rồi còn muốn đến cường bạo cậu?
Lúc trước cậu là bị mù hay sao mà lại có thể cùng một người như vậy ở một chỗ?
Nguyên bản còn muốn để cho nam nhân ở trong lòng cậu lưu một ấn tượng tốt đẹp, nam nhân lại làm ra loại chuyện này đối với cậu! Dùng vải đen bịt kín mắt cậu, muốn lừa ai hả? Dù sao hắn cũng không biết xấu hổ! Lừa gạt hay không có gì khác nhau đâu?
Tần Qua chưa từng có ý nghĩ muốn chửi người như thế, nhưng vẫn sống chết cố nhẫn.
Một câu cũng không thể nói với nam nhân vô sỉ này.
Cho dù là mắng hắn.
Tuy rằng nhịn được mắng chửi người khác, nhưng khoái cảm một chút cũng không nhịn được.
Nam nhân một bên ngựa quen đường cũ mà vuốt ve tính khí mềm mại rũ xuống của cậu, một bên cúi người xuống hôn cổ, hôn ngực cậu.
Tính cụ không thể khống chế mà sưng cứng lên, giác quan hoàn toàn rời bỏ lý trí.
Cảm thấy hoảng sợ nam nhân một đường hôn thẳng xuống, cuối cùng môi lại lưu luyến ở chỗ đó, Tần Qua nghĩ muốn thúc đầu gối ngăn cản nam nhân, lại bị nam nhân đè xuống, hai chân bị mở ra, rồi tính cụ đã cương bị ngậm vào trong cổ họng ấm áp ướt át.
Tần Qua không biết nam nhân muốn cái gì, cậu cũng không muốn biết.
Bị nam nhân ôm qua nhiều lần như thế, thân thể đã bị dạy dỗ đến không còn là của cậu. Thân thể tê dại không có một chút khí lực, chỉ có thể xụi lơ mặc cho nam nhân đem tính cụ ngậm trong miệng, lại nhổ ra, lại ngậm vào miệng, còn dùng lưỡi âu yếm tất cả các nếp gấp bên trên.
Tần Qua nhiều nhất bị nam nhân dùng tay an ủi đến cao trào, làm sao chịu được kích thích như vậy. Bàn tay thô ráp ma xát cùng bị khoang miệng ẩm ướt hâm nóng bao lấy mút vào, cảm giác căn bản không thể so sánh, nam nhân nhẹ nhàng hút một cái thì cậu cả người run rẩy mà cao trào, toàn bộ dịch thể bắn vào trong miệng nam nhân.
Trong mắt Tần Qua một mảnh ẩm ướt, sống chết cắn răng không tiết ra rên rỉ.
Cậu cũng hận bản thân không biết xấu hổ như thế.
Tùy tiện bị nam nhân nựng nựng sờ sờ liền kiên trì không được.
Tần Qua ra sức muốn ngồi dậy, lại bị thân thể nóng cháy của nam nhân đè xuống.
Nam nhân tựa hồ đem chất lỏng trong miệng phun ra, khiêu mở đôi môi cậu luồn vào trong, hương vị dịch thể dâng lên. Tần Qua muốn một ngụm cắn đứt đầu lưỡi hắn, nam nhân lại giống như một chút cũng không sợ hãi, cuốn đầu lưỡi cậu mút vào, giống như thường ngày, lấy đi cả chất lỏng trong khoang miệng cậu.
Ngọt ngào tựa như mới hôm qua.
Hình ảnh nam nhân cưng chiều cậu cùng bộ dáng lúc bị bắt gian ở trong đầu Tần Qua khó phân lần lượt thay đổi, Tần Qua nhắm mắt do dự hồi lâu lại không có cách nào mạnh mẽ quyết tâm khép lại khớp hàm.
Cậu hận chính mình vô năng, hận nam nhân phản bội cậu. Hận nhất chính là chuyện cho tới bây giờ, cậu vẫn không có cách nào mạnh mẽ quyết tâm tổn thương nam nhân dù chỉ một chút! Là cậu hận không đủ sâu đậm, hay là rất lưu luyến nam nhân lúc trước vô cùng cưng chiều cậu?
Ngón tay nam nhân thấm dịch luồn vào trong cơ thể cậu, cậu liều mạng muốn đem ngón tay nam nhân đuổi ra ngoài cơ thể, nhưng nam nhân lại luồn thêm một ngón tay vào, ở trên vách thịt bên trong bôi đầy dịch, còn dùng lực căng ra huyệt khẩu.
Tần Qua thật sự nhịn không được muốn khóc.
Nam nhân rốt cuộc muốn tổn thương cậu đến mức độ nào mới đủ?…
cheveuxnoirs.wordpress.com
Ngón tay lui ra ngoài, tính cụ nóng cháy bừng bừng phấn chấn đâm mạnh tiến vào.
Tần Qua giống một con cá gần chết trong khoảnh khắc thét lên: “Aaa!… Không!… Không…”
Cuối cùng không thể chấp nhận thực tế cậu bị nam nhân cường bạo, Tần Qua nhịn không được khóc lên, nước mắt mãnh liệt tuôn ra, từ khóe mắt trợt xuống, biến mất trong mái tóc ướt đẫm mồ hôi.
Nam nhân chỉ hơi hơi ngừng vài giây rồi lại bắt đầu động tác, tách hai chân cậu ra, hơi hơi rời khỏi lại dã man đâm vào, cả người cậu đều bị đâm đến bay về phía sau, đầu cũng đụng phải cửa xe. Tay bấu vào vai nam nhân, nơi chạm vào tất cả đều là mồ hôi.
Lần trước ở trong xe làm là thẹn thùng lại hạnh phúc, lần này rõ ràng là bị cường bạo… Số phận thật sự là thần kỳ…
Hóa ra chuyện đã từng đau đớn lại ngọt ngào, hiện tại lại là thuần túy tra tấn.
Dưới thân từng đợt khoái cảm không ngừng truyền đến, Tần Qua chỉ cảm thấy trái tim đã như tro tàn.
Cậu không nhìn thấy biểu tình của nam nhân.
Nam nhân hẳn là rất đắc ý phải không. Đùa giỡn cậu đến xoay quanh.
Bây giờ nghĩ lại, mang miếng vải đen che mắt cũng có chút ưu đãi. Ít nhất cậu không cần phải nhìn… khuôn mặt làm cậu vừa yêu vừa hận kia nữa.
May mắn, nam nhân vẫn không nói gì. Nếu nam nhân giống trước kia nói chút lời hạ lưu, cậu sẽ không chút do dự đánh một đấm vào mặt hắn.
Bỗng nhiên nam nhân lật Tần Qua lại, cậu giống như thú con nằm úp sấp, mặc cho nam nhân từ phía sau tiến vào độ sâu chưa từng có, giống như hai cái túi túi cũng phải chen vào.
Có lẽ là bởi vì thật lâu đã không cùng nam nhân làm, Tần Qua cảm thấy nam nhân hôm nay sức lực lớn đến dọa người. Thân thể va chạm phát ra tiếng nước dính nhớp *** mỹ, trong xe kín mít tràn đầy hương vị dịch thể. Cậu quả thực sắp hít thở không thông.
Nam nhân lại điên cuồng mà hôn lưng cậu. Từ cổ, đến xương sống, đến xương con bướm, dùng đầu lưỡi liếm qua, lại mút vào. Mồ hôi nam nhân nhỏ xuống người cậu, cậu đều cảm thấy được.
Lấy ra xuyên vào đủ rồi thì ra ngoài đi, còn muốn hôn môi vô ích này làm gì. Chỉ là tiền diễn giảm bớt thống khổ mà thôi.
Nam nhân duy trì tư thế này không biết đâm bao lâu, gần như làm cho cậu sinh ra ảo giác “Nam nhân gần đây không thường làm tình sao”. Phía sau Tần Qua bị ma xát đến gần như mất cảm giác, phía trước cũng bị nam nhân xoa nắn bắn nhiều lần, hai điểm trước ngực cũng bị bóp đến vừa hồng lại vừa sưng.
Nam nhân sẽ không đem mình làm chết ở chỗ này chứ?
Mọi người học xong tự học buổi tối sẽ phát hiện trên đường đến ký túc xá nằm một khối thi thể trần trụi dính đầy dịch thể. Qua điều tra thì ra là con trai út Tần gia.
Giật tít như vậy có thể có hiệu quả làm người nghe kinh sợ không?
Tần Qua nhắm chặt mắt chảy ra nước mắt, bỗng nhiên lại bị nam nhân lật qua, ôm ở trên người đâm lên.
Trong thoáng chốc nhớ tới, đây hình như là tư thế nam nhân thích dùng nhất.
Vì khắc chế rên rỉ, Tần Qua cắn môi đến chảy máu. Bỗng nhiên nam nhân đem đầu của cậu ấn lên vai, cậu không chút suy nghĩ thì há miệng cắn vai hắn. Nếm vào là vị huyết tinh cùng mồ hôi mặn. Giống như làm vậy có thể phát tiết ra hận ý của cậu.
Nam nhân lại giống không có việc gì, gắt gao bóp thắt lưng cậu, ở trong cơ thể cậu khiêu khích.
cheveuxnoirs.wordpress.com
Phía trước Tần Qua bị nam nhân xoa nắn, thân thể cong lên lại bắn một lần nữa. Nam nhân cũng đi ra, chất lỏng nóng bỏng toàn bộ để lại trong thân thể cậu.
Nước mắt dọc theo gương mặt chảy xuống. Nam nhân gắt gao ôm, giống như muốn đem cậu khảm vào thân thể, một bên trầm nặng thở dốc vừa nghiêng mặt dán lên ***g ngực cậu. Tần Qua cảm thấy ngực bị ép đau quá.
Nam nhân thở hổn hển trong chốc lát lại khởi động thân thể hôn môi cậu, giống người tham lam mút vào một chút cốt tủy trong xương heo. Vẫn hôn vẫn hôn, hôn đến môi đều sưng lên.
Tần Qua lại bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác không hiểu, giống như đêm nay vô luận là hôn môi hay làm tình đều mang hơi thở tuyệt vọng.
Cậu mệt đến không động đậy được chút nào, chỉ muốn tích góp từng tí từng tí khí lực, chờ nam nhân rời khỏi người cậu thì sẽ mở cửa xe đi ra ngoài.
Bỗng nhiên ngực chợt lạnh, trên cổ cũng có một chút sức nặng.
Nam nhân cởi ra trói buộc trên tay cậu, Tần Qua nỗ lực đưa tay lên ngực, đụng đến một cái dây nhỏ lành lạnh.
Đùi trong bỗng nhiên có cái gì ẩm ướt nong nóng chà sát, hình như là nam nhân đang dùng khăn lau cơ thể cho cậu.
Nam nhân lau toàn thân cậu một lần, lại thay cậu mặc lại quần áo.
Toàn thân Tần Qua vẫn đang mệt mỏi, di chuyển một đầu ngón tay cũng run rẩy.
Nhưng là cậu không muốn ở cùng với nam nhân thêm một giây một phút nào nữa.
Mặc dù không còn chút sức lực nào, Tần Qua vẫn ngồi dầy lần mò mở cửa xe, mới vừa bước ra một bước, thì chân đã run rẩy không vững, phía sau cũng thật đau.
Tần Qua cắn răng xuống xe, lấy ra chiếc nhẫn trên ngực bị quần áo che lại, thậm chí có độ ấm cơ thể. Cậu gỡ vòng cổ xuống, lại duỗi tay ra sau đầu tháo miếng vải che đen mắt, ném cả hai vào trong xe, đóng cửa lại.
__________________________
Chia tay
Mà cửa này đóng thì cửa kia mở, lo gì, tác giả là tú bà tốt bụng
Ái Hậu Dư Sinh Ái Hậu Dư Sinh - Yên Thị