Think of all the beauty still left around you and be happy.

Anne Frank, Diary of a Young Girl, 1952

 
 
 
 
 
Tác giả: linhchiduong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1156 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:01:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60
………………….Hai tháng sau…………………
Ánh Minh ngồi nhìn quanh căn nhà rộng lớn trống trải trong lòng cảm thấy mệt mỏi cô đã ở đây được hai tháng rồi hai thánh này cô luôn ở một mình, Thiên Kỳ không hề về nhà kể từ hôm đó anh không hề quay lại. Gía như anh quay lại đây thì cô sẽ giải thích sẽ khiến anh hiểu tất cả chỉ là hiểu nhầm, chỉ lfa cô bị người khác hãm hại có thể nói với anh rằng cho dù trái tim có bị thương chằng chịt vỡ tan thành trăm nghìn mảnh nhỏ cô cũng muốn được ở cùng anh …
………………… Australia Úc…………..
Trong căn biệt thự của gia đình Thiên Kỳ lạnh lùng ngồi trong phòng khách nhìn một lượt căn phòng rồi đứng dậy dõng dạc nói
-Thưa ông bà, bố mẹ cùng toàn thể gia đình hôm nay con tới đây để thong báo về chuyện của T.K, như mọi người đã biết tập đoàn chúng ta hai tháng đã gần như đứng trên bờ vực phá sản nhưng cũng may mắn chú Quang cũng là phó tổng của chúng ta đã giúp đỡ con rất nhiều để khắc phục tình hình
Nói tới đây anh nhìn về phía ông Quang cúi đầu mỉm cười, ông cũng gật đầu xua tay với anh. Thiên Kỳ nói tiếp
-Nhưng không phải ngẫu nhiên mà thông tin của chúng ta bị thất thoát ra ngoài bởi vậy bây giờ cháu xin thong báo trong căn nhà này hiện tại có một kẻ phản bội
Thiên Kỳ quay về chỗ ngồi lấy trong cặp của anh một tập hồ sơ đưa ọi người, rồi lại nói tiếp
-Bản kế hoạch và thong tin mật của công ty bấy giờ chỉ có hai bản một là ở chỗ con hai là ở chỗ phó tổng tất nhiên cả con cùng phó tổng sẽ không gây bất lợi cho công ty nên sau một thời gian điều tra cuối cùng cũng có kết quả, con không muốn công khai nên mọi người hãy mở tập hồ sơ trong tay sẽ rõ …
Mọi người mang theo vẻ mặt lo lắng mở ra tập hồ sơ trong tay, Như Ngọc khuôn mặt tái mét đứng một bên không nói câu nào bỗng nhiên ông Quang kêu lên một tiếng rồi hung ác nhìn về phía Như Ngọc hét to
-Đứa con bất hiếu con đã làm cái gì thế này?
Mọi người từ già tới trẻ trong căn nhà đều nhìn về phía Như Ngọc bằng ánh mắt oán giận không thể tin, cô hoảng sợ chạy tới khóc lóc ôm lấy cánh tay bố mình
-Con không cố ý con bị ép, mọi người hãy tin con
Thiên Kỳ biết ông Quang sẽ rất shock nên anh đi tới nói với mẹ mình đưa chú về phòng nghỉ ngơi trước khi lên phòng ông còn quay lại nói với anh một câu
-Thiên Kỳ nó là con gái duy nhất của chú
Thiên Kỳ gật đầu
-Cháu biết chú cứ yên tâm nghỉ ngơi đi
Ông vừa đi khỏi mọi người cũng dần tránh mặt để Thiên Kỳ và Như Ngọc tự mình nói chuyện. Thiên Kỳ nhìn Như Ngọc chăm chú ánh mắt lạnh băng lên tiếng tra hỏi
-Nói cho tôi biết lí do cô làm trò này
Như Ngọc đáng thương nói
-Tôi bị ép tôi không hề muốn làm thế này là do Joe ép tôi
Thiên Kỳ gật đầu, rồi lại hỏi tiếp
-Anh ta đe dọa cái gì mà khiến cô sợ hãi vậy?
Như Ngọc hoảng hốt vì câu hỏi này cô không thể nói ra nhưng nếu không nói kết quả của cô sẽ thế nào đây nhắm mắt hít một hơi thật sâu cô cười đau khổ đây chính là quả báo sao? thôi thì cứ chấp nhận đi dù sao đây cũng là chính cô tự tìm lấy. Như Ngọc ngẩng lên nhìn Thiên Kỳ nói ra toàn bộ sự thật …
……………………………………………………
…………………Việt Nam……………………
Thiên Hoàng, Thiên Bảo và Gia Kiệt vội vã quay trở về sau khi điều tra ra được một số chuyện về Joe cùng Như Ngọc, hai tháng trước sau khi anh đi vài ngày anh đã gọi cho Thiên Kỳ gặng hỏi về tất cả mọi chuyện, Thiên Kỳ đã nói ra chuyện sảy ra ở khách sạn nhưng Thiên Hoàng không tin đó là sự thật Thiên Kỳ đã bị tức giận làm mờ đi lý trí nếu như tỉnh táo anh ấy chắc chắn có thể nhìn ra sơ hở thứ nhất tại sao lại có bức thư đe dọa kia, thứ hai lí do Như Ngọc suất hiện ở khách sạn hôm đó mọi chuyện đều rất kì lạ nhưng Thiên Hoàng chắc chắn một điều chính là Ánh Minh không bao giờ làm như vậy.
Xuống máy bay Thiên Hoàng đã nhìn thấy Ánh Nguyệt và Quốc Tuấn đang đứng bên ngoài cổng soát vé, anh vội vã đi tới chỗ Ánh Nguyệt hỏi cô dồn dập
-Thế nào chị ấy về nhà chưa?
Ánh Nguyệt buồn bã lắc đầu
-Không có về nhưng chị ấy có gọi về nói là mình vẫn ổn
Thiên Hoàng thở dài rồi cùng mọi người quay về nhà.
Về tới nhà Thiên Hoàng ngay lập tức gọi mọi người xuống phòng khách nói ra tất cả mọi chuyện hiểu nhầm giữa Ánh Minh và Thiên Kỳ sau đó Gia Kiệt nói tiếp chuyện họ điều tra ở Mỹ về Joe
-Khi còn làm việc ở Hoàng Gia Joe đã cấu kết với SEA BLUE làm cho Hoàng Gia tổn thất rất nhiều hợp đồng sau một thời gian anh ta tự động xin nghỉ việc và làm cho F.K khiến Hoàng Gia không nghi ngờ gì nữa cũng không điều tra thêm gì nữa không ngờ anh ta làm vậy hoàn toàn là để tiếp cận Ánh Minh
Ánh Linh nhíu mày nói ra thắc mắc trong lòng mình
-Nếu vậy tại sao Joe lại tiếp tục quay về SEA BLUE? Anh ta muốn lợi dụng chị Minh để làm gì.
Thiên Hoàng trầm tư nói
-Joe tiếp cận Ánh Minh là để làm cho Như Ngọc và anh ta có một rang buộc nhất định như mọi người đã biết T.K vừa rồi đã sảy ra chuyện là do người trong nội bộ công ty mang thong tin ra ngoài khiến T.K đứng trên bờ vực phá sản
Ánh Nguyệt đột nhiên thốt ra
-Là do Như Ngọc
Thiên Kỳ gật đầu
-Bingo là cô ta làm nhưng tại sao cô ta lại làm vậy? đây mới là vấn đề chính Joe đã đe dọa Như Ngọc ép cô ta làm điều này
Ánh Dương có chút khó hiểu
-Việc này có liên quan gì tới chị Minh?
Thiên Bảo lập tức giải đáp thắc mắc của cô
-Chị Minh chính là người quan trọng nhất trong âm mưu này Joe muốn trả thù Thiên Kỳ anh ta lợi dụng tình cảm của Thiên Kỳ dành cho chị Minh rồi cố tình làm cho họ hiểu nhầm nhau, không chỉ có vậy chị Minh còn là mấu chốt để anh ta lợi dung Như Ngọc nếu cô ấy không giúp Joe lấy thông tin anh ta cần thì mọi chuyện cô ấy làm sẽ bị lộ mọi người đoán xem nếu Thiên Kỳ biết được sự thật anh ấy sẽ tha cho Như Ngọc sao?
Quốc Tuấn gật đầu đồng ý
-Đúng nhưng bây giờ chúng ta phải làm gì?
Thiên Hoàng cười lạnh
-Joe đã mất tất cả SEA BLUE phá sản Như Ngọc đang ở Úc đối mặt với cả dòng họ cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?
Ánh Dương trong lòng vui vẻ cùng lo lắng hòa vào nhau
-Vậy anh Thiên Kỳ biết chuyện chị em và Joe ở khách sạn chỉ là hiểu nhầm chưa?
Thiên Hoàng lắc đầu
-Chưa anh chưa kịp nói với anh ấy với lại chúng ta cũng chưa tìm được chị Minh nên đầu tiên cứ đợi anh ấy về nước đã rồi tính sau
Quốc Tuấn gật đầu đứng lên nói
-Vậy chúng ta đi tìm chị Minh trước
Sauk hi mọi người cùng ra khỏi nhà từ một con ngõ nhỏ gần đó một đôi mắt tràn ngập âm mưu đang nhìn về phía ngôi nhà ấy một giọng nói trầm khàn vang lên trong con ngõ vắng
-Chưa kết thúc đâu mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu
………………………...
“ Kíng cong kính cong “ Ánh Minh đang loay hoay trong bếp thì chuông cửa reo vang cô mừng rỡ chạy ra mở cửa vì nghĩ rằng Thiên Kỳ đã về cửa vừa mở cô lập tức bị một bàn tay bịt miệng lại một chiếc khăn màu trắng nhanh chóng thay thế bàn tay ấy bịt vào miệng khiến Ánh Minh dần mất đi ý thức trong khi đó suy nghĩ duy nhất của cô chính là “ Thiên Kỳ cứu em “ … …………………………
Tại sân bay Thiên Kỳ vội vã ra khỏi cổng soát vé chỉ muốn chạy ngay về nhà để gặp Ánh Minh anh điên mất rồi sau khi nghe Như Ngọc thú nhận về mọi chuyện trong đầu anh như muốn nổ tung ra anh không ngờ mọi chuyện lại sảy ra như thế Ánh Minh đã vì anh mà tổn thương qua nhiều anh đã gọi ddiejn về nhà nhưng cô không nghe máy di động thì tắt anh sợ hãi nghĩ rằng cô đã bỏ đi nên lập tức mua vé quay trở về Việt Nam, Thiên Kỳ vừa đi vừa hối hận không thôi, anh đã quá tàn nhẫn anh không biết cô có hận anh hay không nhưng Thiên Kỳ thề rằng nhất định phải quay về bên cô đền bù cho cô tất cả những đau khổ mà anh đã gây ra cho cô.
Về tới nhà Thiên Kỳ lấy chìa khóa mở cửa nhưng cửa không khóa anh vui mừng nghĩ rằng Ánh Minh vẫn ở nhà chờ anh nhưng khi đẩy cửa vào nhà anh lại hoảng sợ lo lắng quang cảnh hoang tàn đồ đạc bị đập vỡ những mảnh thủy tinh văng đi khắp nơi trên bàn để lại một tờ giấy Thiên Kỳ run run cầm tờ giấy chỉ có vẻn vẹn duy nhất một dòng chữ
“ Muốn cứu Ánh Minh dùng mạng mày đổi lại “
Thiên Kỳ đánh rơi tờ giấy trong tay tâm trạng lo lắng suy sụp tự trách lẽ ra anh không nên để cô lại một mình bây giờ anh phải làm gì đây? anh không thể báo cảnh sát như vậy sẽ rất nguy hiểm cho Ánh Minh với lại kẻ bắt cóc cô có thể là ai? Đang rối tung giữa bao suy nghĩ lo lắng điện thoại Thiên Kỳ chợt reo vang anh nhìn số gọi tới thì phát hiện đó là của Joe anh lập tức hiểu ra ngoài hắn ta còn có ai muốn mạng anh nữa chứ? nghe máy anh gầm lên
-Ánh Minh đang ở đâu?
Joe cười lớn đưa bàn tay vuốt ve gương mặt đang mê man bên cạnh mình nói
-Ở cạnh tao, Thiên Kỳ muốn cứu người con gái mày yêu thì hãy tới đây nếu mày dám báo cảnh sát thì thật đáng tiếc cho cô gái xinh đẹp của mày
Nói xong Joe cúp máy Thiên Kỳ lửa giận ngút trời nhưng Ánh Minh đang ở trong tay Joe anh không có lựa chọn nào khác hiện tại anh phải để cô bình an vô sự trở về nếu không cho dù có chết anh cũng không thể rửa sạch tội lỗi đối với cô, một lát sau một tin nhắn được gửi tới điện thoại của Thiên Kỳ anh không một chút suy nghĩ hay do dự lập tức lái xe tới địa chỉ được gửi tới trong đầu anh chỉ còn duy nhất một suy nghĩ đó là phải cứu Ánh Minh nhất định phải cứu được cô cho dù anh có mất mạng cũng phải cứu lấy cô …
………………………………………
Thiên Hoàng đi khắp mọi nơi cũng không tìm thấy bóng dáng Ánh Minh cả một ngày anh lái xe quanh thành phố nhưng một dấu chân của cô cũng không thấy đồng hồ điểm 12 giờ đêm anh phát hiện mình đang ở một nơi hoang vu vắng người mở cửa x echo không khí bên ngoài lọt vào Thiên Hoàng thở dài một tiếng dừng xe lại muốn nghỉ ngơi một chút đột nhiên một tiếng thét chói tai thu hút sự chú ý của anh. Thiên Hoàng nhìn về phía phát ra tiếng thét ấy thì thấy một căn nhà hoang bên trong có những tia sang màu vàng lọt qua anh nhẹ nhàng cố gắng không gây ra tiếng động đi tới cạnh căn nhà đứng bên ngoài nghe ngóng bên trong tiếng nói cùng tiếng ho không ngừng của một cô gái vang lên
-Thả tôi ra..anh.. muốn làm gì anh …bị điên rồi Joe buông tôi ra …
Thiên Hoàng sửng sốt giọng nói này, còn nữa Joe? Anh biết chắc chắn Ánh Minh đang gặp nguy hiểm bên trong nhưng không dám manh động đứng bên ngoài tiếp tục nghe ngóng, một lát sau một tiếng cười cùng giọng nói trầm khàn vang lên
-Em có dãy dụa nữa cũng không thoát được đâu đừng cố nữa đợi lát nữa Thiên Kỳ yêu dấu của em tới rồi em sẽ được thả ra thôi
Thiên Hoàng giật mình tức giận dâng trào anh lặng lẽ lùi lại đi xa khỏi căn nhà.
Ở bên trong Ánh Minh nghe thấy tên Thiên Kỳ trong lòng lo lắng tức giận đan xen cô hét lên
-Anh không được đụng tới anh ấy nếu không tôi sẽ giết chết anh nhất định sẽ giết chết anh
Joe quay phắt lại bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cằm Ánh Minh bóp chặt
-Em nghĩ rằng hắn ta hơn anh sao anh nói chp em biết anh và hắn ta cũng là cùng một loại người cả thôi
Ánh Minh nghiến răng nói
-Câm miệng anh ấy không giống anh, không hề anh là thằng khốn bệnh hoạn thả tôi đi
Joe tức giận mạnh mẽ cúi xuống đè Ánh Minh xuống sàn nhà, Ánh Minh sợ hãi la hét ầm lên nhưng hai tay bị trói khiến cô không thể chống cự chỉ biết la hét trốn tránh đôi môi kia đang hạ xuống, đúng lúc Ánh Minh tuyệt vọng thì cửa bật mở Joe nhanh chóng nhỏm dậy cầm con dao bên cạnh dí vào cổ Ánh Minh đôi mắt sắc bén hướng đến phía cửa
-Đến rồi? cũng thật đáng tiếc.
Thiên Kỳ gương mặt tối đi khi nhìn thấy Ánh Minh bị trói quần áo xộc xệch nằm trên sàn đất anh lạnh lùng nói
-Thả cô ấy ra trước đã
Joe kéo Ánh Minh đứng dậy con dao áp sát vào cái cổ mảnh khảnh đe dọa
-Muốn tao thả cô ấy ra thì tới đây thay thế vị chí của cô ấy
Ánh Minh hoảng sợ kêu lên
-Không được Thiên Kỳ anh đừng tới đây em xin anh, không được
Thiên Kỳ từ bỏ khuôn mặt lạnh lùng ánh mắt dịu dàng nhìn Ánh Minh nhẹ nhàng nói
-Ánh Minh anh xin lỗi, anh đã biết tất cả rồi anh đã hiểu nhầm em anh đã sai rồi em sẽ tha thứ cho anh chứ?
Ánh Minh cảm thấy mắt ươn ướt một giọt nước mắt chảy ra cô lắc đầu
-Em rất giận, rất giận anh nêu như muốn em tha thứ cho anh thì anh hãy đi khỏi đây đi, đi đi
Thiên Kỳ mỉm cười dịu dàng nhìn cô
-Anh cũng nghĩ mình không đáng được nhận sự tha thứ từ em vậy thì em đừng tha thứ cho anh
Joe đứng bên cạnh thấy cảnh này không chịu nổi nữa dí sát con dao gần cổ Ánh Minh hét to
-Câm miệng, các người muốn anh anh em em tới khi nào? Thiên Kỳ muốn cứu cô gái của mày thì nhanh chóng tới đây
Thiên Kỳ từ từ đi về phía Joe không môt chút do dự Ánh Minh biết nếu tới đây anh nhất định sẽ bị thương tệ hơn là có thể chết cô không thể để việc này sảy ra cô nhanh nhẹn cúi xuống há mồm cắn mạnh vào cánh tay đang cầm dao của Joe khiến anh hét lên một tiếng lập tức đẩy Ánh Minh ra khiến cô không chút phòng bị ngã nhào ra đất do hai tay bị trói chặt nên không chống được tay xuống đất cô ngã xuống đầu bị đập vào tường, Ánh Minh cảm thấy đau rất đau một dòng chất lỏng màu đỏ chảy ra cô từ từ rơi vào cơn mê mất đi ý thức.
Thiên Kỳ tân mắt thấy Ánh Minh bị thương mặc kệ Joe kẻ muốn giết anh còn đang đứng đó Thiên Kỳ chạy tới chỗ Ánh Minh nâng cô lên phát hiện đầu cô bết bát đều là máu tim anh đau nhói ôm chặt cô vào lòng, Joe lợi dụng thời cơ này cầm dao vung lên muốn đâm vào người Thiên Kỳ thì đột nhiên một bàn tay suất hiện đấm mạnh vào mặt anh khiến anh ngã quỵ xuống đất, Thiên Hoàng nhanh tay ghìm chặt tay Joe ra phía sau lưng cùng lúc đó cảnh sát ập vào đưa Joe ra ngoài. Thiên Hoàng đi tới chỗ Thiên Kỳ vỗ vai anh lo lắng nói
-Đưa chị ấy đi bệnh viện đi anh
Khung cảnh hoang tàn căn phòng vắng tanh Thiên Hoàng đứng một góc nói chuyện với một viên cảnh sát để cho lời khai ánh mắt anh bất chợt nhìn về phía góc tường một vệt máu chưa khô như nhát dao đâm vào tim khiến tâm đau nhói …
END CHAP 60
Ác Quỷ Của Em Ác Quỷ Của Em - linhchiduong Ác Quỷ Của Em