Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: linhchiduong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1156 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:01:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44 Tt
ừng cơn gió nhẹ nhàng thổi trên con đường vắng bầu trời mang chút âm u vì trân mưa thâu đêm, Ánh Minh từ từ mở mắt cô đưa tay xoa lên mắt mình cảm thấy có chút đau nhức Ánh Minh ngồi dậy với lấy chiếc gương nhỏ ở đầu giường nhìn đôi mắt sưng đỏ rong gương cô thở dài
- Lại sưng rồi..
Ánh Minh đặt lại chiếc gương vào vị chí của nó đứng lên bước ra ban công quen thuộc giơ tay đỡ lấy những giọt nước mưa còn đọng lại từng hạt nước nhỏ rơi trên đôi tay trắng ngần như những giọt nước mắt, Ánh Minh mệt mỏi lắc mạnh đầu lẽ ra cô không nên có những suy nghĩ tiêu cực như vậy, họ đã trải qua bao khó khăn để được ở bên nhau như bây giờ cô không thể bỏ cuộc cô không thể rời xa Thiên Ky nhưng tại sao? Cảm giác bất an luôn len lỏi trong lòng?
..........................
Căn phòng xa hoa đẹp đẽ tiếng nhạc dịu dàng vang lên Như Ngọc ngồi trên chiếc ghế sô pha đắt tiền tay cầm một ly rượu vang môi nở nụ cười dịu dàng nhìn chàng trai tuấn tú trước mặt cô nói
- Anh chắc làn có thể khiến họ chia tay chứ?
Joe cười nhạt nhấp một ngụm rượu cảm nhận sự cay đắng ngọt ngào đan xen qua đầu lưỡi mình
- Em không nên nghi ngờ khả năng của anh, anh nhất định sẽ không khiến em thất vọng
Như Ngọc mỉm cười gật đầu
- Vậy em tin anh nhưng anh đừng để lão già nhà em biết chuyện này nếu ông ta biết kế hoạch của chúng ta sẽ đổ bể
Joe gật đầu tán thành rồi lại ngẩng lên nhìn Như Ngọc nhếch mép giọng bỡn cợt
- Ông ta là bố em tại sao lại nói về ông ta như vậy?
Như Ngọc đứng dậy nhìn bầu trời u ám bên ngoài nở một nụ cười
- Đúng ông ta là bố em...
Joe nhìn ánh mắt kì lạ của Như Ngọc khi nói câu đó anh muốn hỏi vì sao nhưng lại nghĩ tại sao anh lại phải quan tâm? mục đích anh quay về là để trả thù Thiên Kỳ chứ không phải để điều tra chuyện gia đình của người khác. Nghĩ tới đây Joe nâng ly lên đi đến cạnh Như Ngọc nói nhỏ
- Chúc kế hoạch của chúng ta tiến hành thuận lợi
Như Ngọc nâng ly chạm vào ly của anh mỉm cười
- Chắc chắn sẽ thuận lợi...
Tiết trời âm u từng cơn gió se lạnh thổi qua những tia chớp lóe sáng rạch ngang bầu trời khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười nham hiểm
- Kim Ánh Minh trận chiến này tôi nhất định thắng.....
............................
Ánh Minh đang viết bản báo cáo bỗng nhiên rùng mình cô xoa hai cánh tay nổi da gà của mình cảm giác bất an trào dâng trong lòng cô cảm giác như có chuyện gì đó sắp sảy ra nhưng lại không thể biết đó là chuyện gì Ánh Minh đang vẩn vơ suy nghĩ thì chuông điện thoại reo vang nhìn tên người gọi thì mọi bất an trong lòng cô đều tan biến, Ánh Minh nhanh cháng nhấn nút nghe rồi nhẹ nhàng nói
- Thiên Kỳ
Thiên Kỳ nghe giọng cô có chút lạ thì lo lắng hỏi
- Em không sao chứ? giọng em lạ quá
Ánh Minh mỉm cười
- Không sao em có chút đau họng thôi tại thời tiết ý mà
Thiên Kỳ thở dài
- Em chăm sóc tốt cho bản thân một chút, nghe nói em đang hoàn thành bản báo cáo, đến đâu rồi?
Ánh Minh nhìn đống giấy tờ lộn xộn trên bàn giọng ỉu xìu
- Chẳng tới đâu cả em đang bí muốn chết đây
Thiên Kỳ nghe vậy thì cười lớn nhưng sợ cô giận nên không dám cười lâu lại nói
- Nói xem có chỗ nào không hiểu để anh đối chiếu với tài liệu lần trước em đưa ho anh rồi anh giúp em hoàn thành
Ánh Minh nghe vậy thì sướng muốn điên lên cả ngày hôm nay cô đã vùi đầu vào làm báo cáo cô không hiểu trước đây những việc này với cô mà nói thì rất dễ nhưng gần đây thì cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn quên hết cả rồi.
Thiên Kỳ không thấy Ánh Minh nói gì thì hỏi lại
- Sao rồi? có phải tìm ra vấn đề rồi nên không cần anh giúp nữa?
Ánh Minh thoát khỏi dòng suy nghĩ hét lên
- Không anh phải giúp em..
Thiên Kỳ cười lớn lúc này anh thực sự muốn xoa đầu cô
- Được anh sẽ giúp em
Thời gian cứ trôi qua họ cứ đùa giỡn với nhau chia sẻ cùng nhau đủ thứ chuyện Ánh Minh giường như đã quên đi sự đau buồn của đêm hôm trước, nỗi lo lắng tự nhiên ập đến khi nãy. Bây giờ trong lòng cô chỉ còn niềm hạnh phúc và vui vẻ anh đem lại cho cô qua cuộc điện thoại này.
Người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng, bão tan rồi nắng sẽ lên, nhưng hôm nay bão ngừng không có nghĩa là nó sẽ biến mất...
End chap 44
Ác Quỷ Của Em Ác Quỷ Của Em - linhchiduong Ác Quỷ Của Em