You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 213 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1223 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:19:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 139: Tìm Nơi Nương Tựa
ai nhà Tô Trang ngày càng lui tới.
Trang Thư Tình cũng không gạt Thư Hàn.
”Tỷ đã nói với sư mẫu của đệ, để Vi Nhi và đệ có cơ hội gặp mặt nhiều hơn, muội ấy còn nhỏ tuổi, vẫn chưa quá thuần thục, đệ muốn một thê tử như thế nào, bây giờ bồi dưỡng vẫn còn kịp, đệ cũng có thể nói cho muội ấy biết ý tưởng trong lòng đệ như thế nào, chỉ cần trong lòng muội ấy có đệ, muội ấy sẽ dần thay đổi, muốn cùng một người sống qua cả đời, tất nhiên càng tâm đầu ý hợp càng tốt.”
Trang Thư Hàn vẫn luôn coi lời của tỷ tỷ như thánh chỉ, mỗi lời hắn đều nhớ kĩ, thái độ đối với Tô Vi cũng không còn giống như lúc trước.
Tô Vi là một tiểu cô nương thông minh, cho dù cha mẹ vẫn chưa nói rõ với nàng, nàng cũng biết tin tức về hôn nhân của mình, tâm tư đặt trên người Thư Hàn cũng càng nhiều thêm một phần mong đợi.
Người chính là như thế, sau khi ngươi đã mang theo một tâm tư khác đi để ý một người, chỉ cần người kia không quá kém cỏi, như vậy bản thân sẽ càng để người kia vào trong lòng, huống chi sự ưu tú của Trang Thư Hàn ít người có cùng chung lứa tuổi có thể sánh bằng.
Tô phu nhân âm thầm quan sát, trong lòng cảm thấy vô cùng vui mừng.
Có tình cảm thanh mai trúc mã, sau này kết hôn cũng sống được rất tốt.
Khi đến đầu năm, trong lòng ta thầm nghĩ lại một năm mới đã bắt đầu, nhưng vừa đến cuối năm ta lại ngỡ như vừa qua mấy tháng, không biết có phải do năm nay bộn bề nhiều việc nên cảm thấy thời gian qua nhanh rất nhiều.
Đảo mắt một cái, đã lại là tháng mười một.
Y phục mùa đông dần được ưa chuộng.
Việc trong y quán vẫn bình thường như trước, nhưng đội ngũ Trang Thư Tình dạy học lại tăng thêm một người.
Trình Kha từ lúc vô ý nghe được Từ Giai Oánh nói vừa được tự tay phẫu thuật ba cỗ thi thể.
Hắn vốn không phải người giữ nhiều quy củ, hắn nguyện ý mỗi ngày đến y quán chẩn bệnh vốn là vì hướng đến y thuật của Trang Thư Tình, khi biết sẽ có dạy giải phẫu, mắt lạnh của Bạch Chiêm cũng không thể ngăn được bước chân hắn.
Trang Thư Tình cũng không e ngại người khác có thể học tập được y thuật của nàng, nàng ném cho hắn một câu 'Chỉ cần ngươi không sợ thì cứ việc học', hắn lập tức liền theo học.
Khi nhìn thấy Trang đại phu lưu loát giải phẫu xong một cỗ thi thể. Trình Kha lâm vào yên lặng, hôm sau cũng không tới y quán.
Nhưng ngày mốt hắn vẫn có mặt đúng giờ.
Chỉ là sắc mặt không tốt lắm.
Từ đó về sau hắn vẫn chưa từng vắng buổi nào
Trang Thư Tình cũng coi như có hắn tồn tại.
Lại mưa, nhiệt độ cũng thấp hơn rất nhiều.
Thời tiết như thế này khiến thân thể của Trang Thư Tình có chút suy yếu, nếu y quán không có chuyện gì nghiêm trọng thì dứt khoát không qua.
Dù sao y quán cũng gần dây, nếu có chuyện gì cho người đến nhà gọi nàng một tiếng cũng kịp.
Trong phòng rất ấm áp, Trang Thư Tình viết giáo trình để dạy học, Bạch Chiêm cũng tùy tay cầm quyển sách đọc, tuy không nói lời nào nhưng lại có cảm giác yên ổn.
Nam Châu nhẹ chân bước vào bẩm báo, “Tiểu thư, Chu Thất truyền lời nói ngoài cửa có người đến cầu kiến, gọi là Cao tử Lâm, đến từ Lãnh Sơn huyện.”
Cao Tử Lâm? Cao đại phu? Trang Thư Tình vội buông bút đứng dậy, “Ta đến nghênh đón.”
Bạch Chiêm chỉ khoác thêm cho nàng một kiện áo choàng cũng không cùng đi ra ngoài.
Cao Tử Lâm đang ngồi trong đại sảnh.
Thủ hạ của Bạch Chiêm đối với quá khứ của Trang Thư Tình đều vô cùng rõ ràng, vì vậy Cao tử Lâm người này Chu Thất cũng biết đến, sau khi biết tên của hắn liền mời người vào phủ không để khách nhân đứng bên ngoài chịu lạnh.
Trong lòng Cao Tử Lâm có chút không yên.
Hắn theo địa chỉ Trang Thư Tình lưu lại tìm đến, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, một tiểu cô nương đã từng chật vật như vậy chỉ trong vài năm ngắn ngủi liền có thể thay đổi lớn như thế.
Tòa nhà như vậy, ở Hội Nguyên Phủ sợ là cũng phải ngàn lượng.
Hắn có chút hối hận bản thân lỗ mãng.
Tiếng bước chân vang lên, Cao tử Lâm theo bản năng ngẩng đầu.
Chu Thất lập tức ra đỡ người vào, “Tiểu thư.”
Trang Thư Tình khẽ gật đầu với hắn, đi thẳng đến trước mặt Cao Tử Lâm.”Cao đại phu, đã lâu không gặp, ngài tới Hội Nguyên Phủ đã lâu chưa?”
Cao Tử Lầm nhìn tiểu cô nương trước mắt, vẻ mặt nàng rõ ràng là chân tình thật ý vui mừng, tâm vì nhận hết lạnh nhạt mấy ngày này tất cả đều biến mắt, biểu tình cũng tự nhiên hơn nhiều, “Hôm nay mới đến.”
”Một mình ngài đến hay là... Aiz, xem ta này, Cao đại phu, chúng ta vào nhà rồi nói chuyện.”
Tinh thần Cao Tử Lâm có chút uể oải, người nhìn cũng gầy đi rất nhiều, trong lòng cũng biết sợ rằng hắn đã gặp chuyện, Trang Thư Tình vừa nghĩ vừa dẫn người vào phòng.
Nhìn thấy tòa nhà đẹp đẽ tinh xảo, dù là nha hoàn người hầu củng thể hiện ra một cỗ khí phái khó ai có được. Trong lòng Cao Tử Lâm thầm cảm thán một phen, ngoài miệng cũng không quên trả lời Trang Thư Tình,“Không chỉ có ta, một nhà già trẻ đều đã tới.”
”Người nhà đại phu hiện đang an trí ở nơi nào?”
”Trong một tiểu điếm, dắt theo mọi người đến nơi này của ngươi cũng không tốt lắm.” Cao Tử Lâm nhìn về phía Trang Thư Tình, “Lúc trước ngươi cho ta địa chỉ, ta nghĩ rằng cả đời này ta sẽ không dùng tới.”
”Nhưng bây giờ ta đã tới, dù muốn rời đi cũng không thể rời đi.” Cao Tử Lâm cười khổ, “Ta không có dã tâm gì lớn, mở một y quán, có thể an lành sống qua ngày là tốt rồi, những ngày tháng trước kia quả thật là được như vậy, nhưng là trời không toại lòng người.”
Dẫn người đến phòng chính, nhà hoàn lập tức dâng trà, Trang Thư Tình liền để người không liên quan lui ra ngoài.
”Có người đến gây phiền toái sao?”
Nhìn hơi nóng bốc ra từ chén trà, Cao tử Lâm vốn tưởng rằng lời này hắn khó có thể nói khỏi miệng nhưng lại rất tự nhiên nói ra, “Ta dưới gối có hai tử một nữ, trưởng nữ năm nay mười bốn, là tuổi chuẩn bị hứa thân, nương của nàng vốn muốn tìm một người trong sạch, hơn nữa đã sớm định được, nhưng không biết lúc nào nàng đã bị em vợ của Huyện lệnh nhìn trúng, nhất định muốn nạp làm thiếp, chưa nói đến Nguyên Nhi sớm đã định được một mối hôn sự, cho dù là không có, ta làm sao có thể để nữ nhi tốt của mình đi làm thiếp người ta, ta nhất nhất cự tuyệt, vì để sắp xếp ổn thỏa, ta cố ý tìm người đến thương lượng, chỉ là không muốn đắc tội với người ta sẽ sinh ra phiền toái.”
”Nguyên tưởng rằng việc này cứ thế mà qua, nhưng chưa đến bao lâu, gia đình vốn muốn cùng Nghiên Nhi đính hôn lại muốn thoái hôn, nói rằng bát tự không hợp, sau đó còn có người đưa quan tài đến Hồi Xuân đường của ta, nói ta chữa bệnh không được khiến người bị chết, người này không biết có phải chết thật hay không, ta căn bản là chưa từng gặp, bọn họ không chút nào che lấp ý đồ của bọn họ, nói rõ ta chỉ cần đồng ý đưa nữ nhi qua, việc này coi như xong.”
”Ta đương nhiên không thể đồng ý, nhưng mà ta cũng không muốn cùng họ đối cứng, mấy năm nay người nhận ân của ta không ít, nhờ mấy người tương trợ giúp ta mang theo môt nhà già trẻ lặng lẽ ly khai Lãnh Sơn huyện, cho dù hắn có biết ta cũng không sợ, Hội Nguyên Phủ không phải Lãnh sơn huyện nho nhỏ kia, không phải nơi mặc hắn nắm trong tay, có phải ta đã quá vô dụng hay không?”
”Cao đại phu làm như vậy là đúng, tránh đi mũi nhọn trước mắt, nếu thực liều lĩnh cùng bọn họ đối trọi mới thực sự là kẻ ngu dốt. Bảo trụ người trước mới là kết sách tốt.” Trang Thư Tình suy nghĩ một lát lại hỉ. “Cao đại phu có tính toán gì không? Muốn mở y quán ở Hội Nguyên Phủ hay là...”
”Trước kia ta có chút tiền vốn, Cao gia mấy đời làm đại phu cứ như vậy truyền thừa xuống y quán, nhưng trước đó không lâu đã dùng một lượng bạc lớn mua một số dược liệu, nhưng vì sợ kinh động đến người khác nên chưa có bán đi, tiền phòng thân còn một chút, nhưng nếu muốn mở y quán ở đây sợ là không đủ.”
Nghĩ đến số tiền chính mình tiêu phí để mở y quán, trong lòng Trang Thư Tình cũng thấy xót, đúng là phải tiêu một số lượng không nhỏ.
Nếu đã không thể mở y quán, vậy...
Trang Thư Tình nghĩ đến y quán của mình đang cần một đại phu điều hành, y thuật của Cao đại phu ở Lãnh Sơn huyện có chút danh khí, nếu có thể lưu người lại y quán của mình...
”Cao đại phu có nguyện ý đến ý quán của ta làm việc hay không?”
”Ta tới tìm ngươi chính là vì việc này.”Cao Tử Lâm cười khổ, trên mặt lộ ra chút quẫn bách, “Một đại gia đình còn phải ăn uống sinh hoạt, cũng không thể không có thu vào, nhưng ta luôn ở tiểu địa phương như Lãnh Sơn huyện, cũng chưa từng làm việc ở y quán khác, không hiểu được quy củm vì vậy mới nghĩ tới nơi này tìm ngươi hỗ trợ giới thiệu một y quán, ngươi ở Hội Nguyên Phủ này đã hơn một năm, dù sao cũng so với người mới như ta, chỉ dùng hai mắt mà nhìn cũng quen thuộc hơn một chút.”
Trang Thư Tình mỉm cười. “Không cần giới thiệu, y quán của ta cũng đang cần một vị đại phu trông coi.”
”Ngươi mở y quán?”
”Đã mở mấy tháng, hay là Cao đại phu chưa nghe thấy lời đồn về ta sao?”
”Tất nhiên là đã nghe, nói ngươi là phù thủy, có thể khiến người khởi tử hồi sinh, ta không tin, nếu ngươi thật sự là phù thủy, thì khi đó cũng không ai có thể khiến ngươi chật vật đến như vậy.”
Trang Thư Tình cũng không muốn giải thích nhiều, cho dù nàng muốn giải thích cũng không giải thích rõ, về sau hắn thấy được cũng sẽ cảm thấy nàng có chút giống như phù thủy trong truyền thuyết.
”Y quán mở trên con đường này, khi nào Cao đại phu sắp xếp được thời gian thì cứ qua nới đó.”
Cao Tử Lầm nhớ lại, sau liền giật mình “Y quán Cùng Tế?”
”Đúng vậy, Cao đại phu có nguyện ý đến?”
”Tất nhiên là cầu còn không được.” Sự tình biến chuyển quá đột ngột, trên mặt Cao tử Lâm lộ ra chút thoải mái, “Ai làm ông chủ cũng không thể tốt hơn ngươi.”
Lúc trước có ân tình, Trang Thư Tình thật sự sẽ không quá chèn ép hắn, lại nói y quán kia của nàng quả thật cần thêm người, Tình Kha ngày ngày làm việc không đàng hoàng, tâm tư của hắn lúc nào cũng ở trong phòng phẫu thuật, nếu không phải nàng chưa uống trà bái sư của hắn, nàng cơ hồ còn cho rằng hắn là đệ tử của mình.
”Nếu đã muốn lưu lại thì cũng không thể ở lại tiểu điếm, Cao đại phu muốn mua nhà ở chỗ nào, hay vẫn là thuê trước? ta biết một vị lái buôn, lúc đó ta mới tới Hội Nguyên Phủ cũng chính là hắn giúp ta tìm phòng ở, sau này cũng có vài phần giao tình, là người phúc hậu, hiện tai tuy rằng hắn không còn làm, nhưng nếu nhờ hắn hỗ trợ một chút hắn tất sẽ không chối từ.”
”Ta đã suy nghĩ kĩ, thuê phòng trọ cũng không phải kế lâu đài, ta tính mua một tòa nhà, nhà như ngươi thì đúng là mua không nổi, bình thường một chút là được, tiền của ta cũng đủ để mua một tòa nhà loại trung, có một cái nhà tâm cũng cảm thấy an ổn.”
”Tốt, vậy ta cho người chuyển lời với hắn.” Trang Thư Tình dừng một chút, “Cao đại phu nếu nghĩ muốn trở về Lãnh Sơn huyện cũng không phải là không thể, ta có thể giúp ngươi.”
”Bị người đồn thành phù thủy cũng có thể bình yên vô sự, ta biết người tất nhiên có khả năng này, nhưng ta không cần.” Trong lòng Cao Tử Lâm lại nổi lên ý lạnh, “Đại khái là nữa đời trước của ta trôi qua quá mức thuận thuyền xuôi nước, chưa từng nghĩ rằng có một ngày mình cũng sẽ gặp phải rủi ro, bởi vì vậy khi chuyện đến ta mới có thể không chịu nổi một kích, mấy năm nay ta giúp bọn họ không ít, về sau khó mà nói được, tạm thời ta không muốn trở về, không muốn nhìn thấy những người đó, nhìn thấy trong lòng liền băng giá, ở bên ngoài thêm nhiều kiến thức cũng tốt.”
Không cần phải hỏi Trang Thư Tình cũng biết hắn đã trải qua chuyện gì, hoạn nạn mới có thể gặp được chân tình, xưa này vẫn luôn là thế.
Ác Nhân Thành Đôi Ác Nhân Thành Đôi - Qủy Qủy Mộng Du