Những gì làm bạn đau khổ sẽ dạy bạn nhiều điều.

Benjamin Franklin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Beo Xuan
Số chương: 241 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1413 / 4
Cập nhật: 2022-06-13 17:13:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 230: Trò Mới: Nữ Sát Thủ!
im Cương ngôi trên xe sờ sờ lỗ mũi nói: “A Chuông, mày quá biến thái rồi! Mau cởi bộ quần áo hôi thối kia ra!”
A Chuông vội vàng cởi quần áo ném ra ngoài cửa sổ.
"Thật sảng khoái a! Không nghĩ tới cùng kẻ điên quan hệ tình dục lại thoải mái như vậy a!” A chuông cười ha ha, "Còn để cho cô ta là cái thùng chứa phân của tao nữa! A Tiêu, lần sau mày có muốn thử một chút không?”
"Lần sau tới đừng làm như vậy! Thật là ác quá!” Gã A Tiêu nói xong, vội vàng mở cửa sổ điên cuồng nôn mửa.
Kim Cương nhìn thấy gã lại nôn thành như vậy, trong lòng hắn không nhịn được một hồi ghê tởm, cũng mở cửa sổ ra nôn thốc nôn tháo.
" A Tiêu, ghê tởm rồi hả? Không phải là đại tiện a, so với mày đừng trên phố gà giao phối cùng chó, cái nào ghê tởm hơn?” Gã A Chuông biến thái tỉnh bơ nói.
"Sao lại có loại ghê tởm như vậy chứ? Cái đó lại có thể gia tăng tình thú? Mày đúng là! Đúng là quá đáng mà! Quá biến thái rồi.” Gã A Tiêu vừa nói vừa nôn.
"Cũng không khác gì nhau, biến thái giống nhau thôi, mày đừng ngồi đó mà nói tao!” A Chuông phá lên cười ha ha, "Lão Đại, chúng ta tối nay đến chỗ nào đó ăn mừng một chút đi! Tạ Thư Dật vừa chết, chúng ta cũng không còn sợ gì nữa.”
Kim Cương nói: "Không! Tao bây giờ nghĩ kĩ một chút, Tạ Thư Dật chết rồi, Long Đế Uy chắc sẽ không bỏ qua nhanh như vậy? Có khả năng sẽ hoài nghi chúng ta, chúng ta nên cẩn thận một chút, tốt nhất là khi đi ra ngoài hãy tránh né cái chuyện này ra, chờ mọi chuyện đi qua, chúng ta trở về cũng không muộn.”
"Lão Đại nói rất đúng, Tạ Thư Dật đột nhiên bỏ mình, chỉ sợ Tạ gia cùng Tứ Đại Gia Tộc sẽ không từ bỏ việc báo thù, chúng ta tốt nhất là nên tránh đi.” A Tiêu đồng ý, “Chúng ta tốt nhất là nên dùng thuyền đi MaCao hoặc Hồng Kong, chờ cho mọi chuyện lắng xuống rồi quay trở về bình thường.”
"Được rồi được rồi, vậy tối nay cũng có thể đến Dạ Chi Hoàng Triều hoặc là Minh Nhật Đế Quốc nhé, tìm mấy em xinh đẹp đến bồi Lão Đại, hôm nay đang có hứng, A chuông sẽ mời Lão Đại!” Gã nói xong tà tà cười.
"A Chuông tao thật không nói nổi nữa, mày quá biến thái rồi, hại Lão tử hôm này có thể ngay cả cơm cũng ăn không vô." Kim Cương nói.
"Nhưng Lão Đại, anh đã cũng đã bắt cô ta uống nước tiểu của anh mà, anh là đang chó chê mèo lắm lông a!” A Chuông nói.
"Nước tiểu ghê tởm bằng phân sao? Nghe nói có người còn uống nước tiểu để trường thọ! Có nghe nói ăn phân sẽ được trường thọ sao?” Kim Cương tức giận nói.
"Dạ, dạ, dạ, là em không đúng, tối nay em xin bồi tội, tìm mấy em xinh đẹp để Lão Đại vui vẻ chơi đùa một chút, không phải là anh rất thích loại trò chơi này sao?” A Chuông nói.
"Khó có được dịp mày có lòng như thế! A Chuông, tối nay hãy đến Minh Nhật Đế Quốc! Trước khi đi, tao muốn cô nàng Hoa Hồng Trắng gì đó đến bồi tao! Nghe nói cô ta là đào có giá nhất ở đây, cũng rất điêu luyện!” Kim Cương nói.
"Lão Đại à! Hoa Hồng Trắng cần phải tốn không ít tiền a!" Gã A Chuông không khỏi khổ não kêu lên.
"A Chuông! Lão tử nuôi mày lâu như vậy! Không thể có được Hoa Hồng Trắng sao? Ba người chúng ta cùng nhau còn không được?” Kim Cương rống lớn.
"Được rồi được rồi! Hoa Hồng Trắng thì Hoa Hồng Trắng!" A Chuông chỉ đành phải nhắm mắt đáp ứng, hối hận lời mời khách mình đã nói ra.
Đến buổi tối, A Chuông và A Tiêu đẩy Kim Cương nghênh ngang đi vào Minh Nhật Đế Quốc, bọn chúng ngồi xuống ghế salon, sau đó chỉ danh Hoa Hồng Trắng, má Tang đến cáo lỗi nói rằng Hoa Hồng Trắng đã được người khác mua ngày hôm nay rồi, Kim Cương liền nổi giận gào lên.
" Lão tử thiếu tiền sao! Ta ra giá gấp đôi, mau kêu Hoa Hồng Trắng ra trước mặt lão tử!” Kim Cương mở trừng hai mắt, "Bà mà không tìm cô ta tới đây, có tin là tôi đốt quán bà hay không hả?”
Má Tang lúm đồng tiền cười như hoa nói với Kim Cương: “Ây da, Kim gia, ngài đừng vội mà, tôi có thể gọi Hồng Anh Đào tới đây hầu ngài mà, cô ấy là người mới tới, đủ non, tuyệt đối hợp khẩu vị của ngài, tương lai không xa, cô ấy tuyệt đối có thể thay thế vị trí của Hoa Hồng Trắng, ngài còn không tin sao? Để tôi lập tức gọi cô ấy tới đây.”
"Apple, mau gọi Hồng Anh Đào tới bao sương này, nhanh lên một chút!” Má Tang quay lưng nói với cô bé phía sau.
"Vâng!” Cô gái tên Apple vội vàng chạy ra ngoài, không được bao lâu, một cô gái trẻ mặc một chiếc quần cụt đỏ chót, khuôn mặt hóa trang cực kỳ mị hoặc, lả lướt đi vào bao sương của Kim Cương, khiến cho ba gã đàn ông sáu con mắt sáng rực lên, thiếu chút nữa chảy nước miếng đầy trên đất.
"Kim gia, đây chính là Hồng Anh Đào, ngài xem, không tệ chứ?” Má Tang cười lung linh nhìn Kim Cương.
" Kim giaaaaaaaaa
~~" Hồng Anh Đào cất giọng dẻo kẹo, đôi môi đỏ mọng chu lên, nũng nịu kêu, cũng thuận thế ngồi lên đùi của Kim Cương.
Một tiếng Kim gia, cũng đem Kim Cương ninh nhừ luôn rồi, hắn vội vàng ôm mỹ nhân vào trong ngực, hai tay thô ráp nặng nề không ngừng sờ soạng trên người cô nàng.
"Không tệ, hàng không tệ, Hồng Anh Đào, gia thích chơi kích thích, em có thích không?” Kim Cương hưng phấn mà nói.
" Kim gia, ngài thích kích thích sao? Anh đào cũng rất thích kích thích, nhất là cái loại kích thích đến tận xương tủy a, em thích nhất là như vậy!” Hồng Anh Đào rủ rỉ thổi hơi vào bên tai Kim Cương.
“Có thật không? Vậy thì tốt quá, tốt quá! Rất hợp khẩu vị của ta! Ta thích! Ta thích!”
“Gia thích là tốt rồi, thích là tốt rồi, Anh Đào, phục vụ Kim gia thật tốt nha!” Má Tang hài lòng cười nói.
“Được rồi, được rồi, lần này coi như xong, nhớ đừng có lần sau a!” Kim Cương phất tay, má Tang cùng mấy người khác cũng nhanh chóng rời khỏi đó.
“Biết uống rượu không?” Kim Cương hỏi Anh Đào.
“Người ta không biết uống rượu đâu, Kim gia dạy người ta phải uống rượu thế nào nha!” Hồng Anh Đào tựa như con rắn uốn éo trên người kim Cương, mị hoặc nói.
“Không uống được? Vậy ta dĩ nhiên phải dạy cho em rồi!” Kim Cương cười ha ha nói, “Làm quen một chút, đây là Tiêu ca của em, còn đây là Chuông ca!”
“Tiêu ca, Chuông ca!” Hồng Đào Anh ngọt ngào kêu lên.
A Chuông và A Tiêu hiểu rõ Lão Đại cũng thích cô nàng rồi.
“Lão Đại, Hồng Anh Đào hoàn toàn không thua kém Hoa Hồng Trắng a, em cảm thấy em ấy so với Hoa Hồng Trắng, dáng dấp còn đẫy đà hơn.” A Tiêu chảy nước miếng nói.
“Đúng vậy a, đúng vậy a! Anh Đào, cho anh ôm em một cái nào!” A Chuông sồn sồn muốn ôm Hồng Anh Đào.
“Không cần nha, người ta muốn gần anh Kim ca cơ, hay là gọi Kim ca nhé, gọi anh bằng Kim gia nghe già lắm nha!” Hồng Anh Đào nói.
“Tùy em, gọi thế nào cũng được, gọi là Kim tiểu đệ đều được!” Kim Cương cười lớn lên ha hả.
“Để anh dạy cho em uống rượu! Há miệng ra nào!”
Hồng Anh Đào nghe theo lời Kim Cương khẽ nhếch miệng lên, Kim Cương không nói lời nào, uống một ngụm rượu rồi mớm cho Hồng Anh Đào, cô nàng bị sặc đến nỗi ho khan.
“Kim ca, có kiểu uống rượu thế này sao?” Hồng Anh Đào ho đến nỗi nước mắt cũng chảy ra rồi, thở không ra hơi hỏi.
“Em thật sự không biết uống rượu sao, má Tang cũng quá nóng vội rồi, tửu lượng không tốt đã vội vàng đẩy em lên khán đài rồi, sau này em làm thế nào đây a!” A Chuông tỏ vẻ nghi ngờ nói.
“Ai nói em không uống được!” Hồng Anh Đào đoạt lấy chai rượu ngoại trên tay Kim Cương, há miệng tu ừng ực.
“Uống rượu không phải là uống như em! Em như vậy….hey, người thua thiệt chính là em a!”” A Tiêu thấy dáng vẻ hơn thua của Hồng Anh Đào không khỏi buồn cười.
Hồng Anh Đào ném chai rượu sang một bên, cười nham nhở: “Thua thiệt, cùng lắm thì bị các anh ăn sạch thôi!”
Kim Cương hung hăng nắm lấy một bên ngực của Hồng Anh Đào, cười hài lòng: “Rất có bản lĩnh!”
A Tiêu và A Chuông thấy vậy cũng không nhịn được liền chạy tới nắm bên còn lại.
“Các anh à, chúng ta chơi trò đoán số có được không?” Hồng Anh Đào nũng nịu đẩy tay Kim Cương ra.
“Được, được, chúng ta chơi đoán số, ai thua sẽ bị phạt.” A Chuông hào hứng nói.
“Tốt, phạt thế nào cũng được! Quần áo của em tóm lại là cũng bị mấy anh cởi sạch a!” Hồng Anh Đào cười nham nhở.
“Nói hay! Nói rất hay!” Kim Cương phá lên cười ha ha, “Không tệ, em so với Hoa Hồng Trắng còn bạo dạn hơn nhiều, anh đây thích!”
“Vậy chúng ta bắt đầu chơi đoán số nhé!” Cô nàng mị hoặc nói.
“Bắt đầu!”
Chơi một hồi, quần áo của Hồng Anh Đào đều bị 3 gã đàn ông lột sạch, cuối cùng chỉ còn mỗi đồ lót, dáng người khiêu gợi chỗ nào ra chỗ nấy khiến cho ba tên dâm đãng nước miếng chảy ròng ròng.
“Hồng Anh Đào, anh bao trọn em hôm nay, chúng ta ra ngoài tiếp chơi nhé!” Kim Cương nói.
“Lão Đại, ở đây được rồi!” Gã A Chuông có chút nhịn không nổi nữa rồi.
Kim Cương trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nói với Hồng Anh Đào: “Không phải là em cũng muốn thử kích thích một chút sao? Đi theo anh đây đến đó chơi kích thích chứ? Nơi đó đạo cụ nào anh cũng có cả!”
Hồng Anh Đào nghe Kim Cương nói như vậy, không khỏi mở trừng hai mắt, sau đó nói: “Tốt, thật ra thì cũng không cần phải đến nhà anh, ở Minh Nhật Đế Quốc cũng có phòng khách đặc biệt, bên trong thiết bị nào cũng có a!”
“Thì ra là em cũng biết thứ này a!” Kim Cương không khỏi phá lên cười ha hả.
“Kim ca, đi vào con đường này cũng chẳng có gì tốt, đây chính là nỗi khổ tâm của Anh Đào a!” Hồng Anh Đào ra vẻ thương tâm mà nói.
“Đừng buồn, đừng buồn, từ giờ anh đây sẽ yêu thương em thật tốt!” Kim Cương kéo Hồng Anh Đào vào trong lòng muốn hôn, cô nàng cười hì hì tránh được.
“Kim ca, thế nào, chúng ta đến phòng VIP đó, Hồng Anh Đào em sẽ chơi với anh đủ kiểu!”
“Vậy còn chờ gì?” Kim Cương đã sớm không nhịn được nữa.
Bốn người tiến vào phòng VIP đặc biệt, quả nhiên bên trong đạo cụ nào cũng có.
“Minh Nhật Đế Quốc đúng là một nơi đáng để chơi!”Kim Cương cảm thán.
“Kim ca, anh muốn em làm em là y tá, hay là hầu gái? Hay là để em làm nữ sát thủ?”
“Nữ sát thủ? Nữ sát thủ chơi như thế nào? Anh đây đúng là chưa thử qua bao giờ.” Kim Cương có chút ngạc nhiên nói.
“Kim ca, anh đúng là lạc hậu a, vai nữ sát thủ là trò chơi mới nhất đang hot ở Minh Nhật Đế Quốc đấy, xem ra các anh cũng rất ít khi đến đây chơi đùa nha!” Hồng Anh Đào bĩu môi.
“Không thể nào? Cái đó là thế nào đây?” Hồng Anh Đào hoàn toàn khơi dậy hứng thú của Kim Cương.
Hồng Anh Đào uyển chuyển lướt qua ngực của ba gã đàn ông, sau đó làm dáng õng ẹo nói: “Kim ca, em sẽ diễn nhân vật nữ sát thủ, cầm súng giả vờ tới ám sát ba người các anh. Sau đó, các anh có thể làm bộ đã bị em khống chế, em sẽ trói ba anh lại, sau đó, từ từ giết từng người một.” Hồng Anh Đào sờ hai quả núi vĩ đại của mình, rồi lại đưa tay lướt qua hạ thân, liếc mắt đưa tình nhìn đám người Kim Cương.(((((((((Ây dà, cái này chắc lại thuyết âm mưu gì đây…. Mị nghi lắm à nha…)))))))))))
“Dùng cái này, từ từ hành hạ các anh tới chết. Thế nào, các anh đồng ý chứ?”
“Wow, kích thích! Rất kích thích! Anh đây còn chưa thử qua tư vị bị đàn bà chiếm lấy, được được được, đến đây đi, đến đây đi, mau đến giết bọn anh, đem bọn anh trói lại! Bọn anh không đợi nổi rồi!” Gã A Chuông nhanh nhảu, vừa nghĩ tới cảm giác đó, gã hưng phấn chảy cả nước miếng.
“Tốt, vậy em đi chuẩn bị đạo cụ.”
Ác Ma Ca Ca, Nói Ngươi Yêu Ta! Ác Ma Ca Ca, Nói Ngươi Yêu Ta! - Lãnh Mặc Ngưng Hàng Hương Ác Ma Ca Ca, Nói Ngươi Yêu Ta!