I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 261 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1458 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 02:24:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 234: Dấm Chua Thêm Đường Là Cái Gì (5)
ần Trà che dấu mất mát trong lòng, sau đó ngồi vào chỗ ngồi phía sau.
Thật ra thì đối với Giang Triết, cô cũng sớm biết.
Ước nguyện ban đầu của chú Giang khi tạo dựng cái công ty đó chỉ vì cũng là người giống như cha cô.
Sau khi lợi nhuận công ty khả quan, chú Giang cũng vẫn chia đều toàn bộ lợi nhuận này.
Giang Triết cái tên này, Tần Trà là đã sớm biết.
Ngược lại sau khi chú Giang qua đời, mấy nhân viên cấp cao thương lượng một chút, còn lại không ít lợi nhuận.
Trong mấy đứa bé của cha xuất sắc không nhiều lắm.
Cô xem như có vẻ trưởng thành hơn, cho nên sau khi chú Giang xảy ra chuyện mới có thể cho cô đến trông nom công ty.
Cho nên từ nhỏ cha hay dùng Giang Triết để khích lệ mình, ông nói, ta không hy vọng con có thể xuất sắc giống như Giang Triết, nhưng tối thiểu phải đuổi theo bóng lưng của anh ta.
Cho nên, những năm gần đây, cô vẫn đi qua đường Giang Triết đi.
Anh học qua tiểu học, anh học qua trung học, thậm chí anh qua đại học.
Thậm chí ngay cả hai người học tập, cuộc đời kết cục vận mệnh cũng giống nhau, bởi vì chuyện của chú Giang, hai người đồng thời bỏ học.
Cho nên, khi Giang Triết nói giỡn nói: "Tôi và cô đồng bệnh tương liên" lúc nghe những lời này, cô chỉ cảm giác lòng mình một khắc kia nổ lớn.
Chỉ là những năm qua, Giang Triết đối với Tần Trà mà nói dường như là thần, như vậy khát vọng không thể thành thần.
Rõ ràng anh ngay trước mặt mình, nhưng mặc kệ chính mình tiêu phí bao nhiêu sức lực, dùng bao nhiêu tinh lực, mình từ đầu đến cuối chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Giang Triết.
Rất nhiều lần, cô cảm thấy cuộc sống như thế thật sự quá mệt mỏi, cô muốn buông tha, cũng chính tại thời điểm đó cô học xong đua xe, học được trong tốc độ quên mình.
Cô nói với Giang Triết những lời này hoàn toàn không có sai, ở đó tốc độ chạy như bay có thể hoàn toàn quên đi chính mình.
Lúc đi học, cô hoàn toàn không nghĩ tới có một ngày mình có thể cùng Giang Triết xuất hiện.
Chú Giang đột nhiên rời đi khiến cho tất cả các chú cũng luống cuống.
Cũng chính là khi đó, các chú chia làm hai phía đối lập, một bên cho là nên đem tin tức nói cho Giang Triết, mà đổi lại một bên lại kiên trì không đồng ý, cho là chú Giang đã từng nói thế, nên làm sao bây giờ.
Cuối cùng, mọi người toàn bộ ý kiến thống nhất, cứ như vậy giấu giếm sự thật này.
Mà trong những đứa bé xuất sắc nhất cô tự nhiên hoàn toàn xứng đáng bị chộp tới ngồi lên một cái ghế như vậy.
Ngày ấy, cô ở trong phòng làm việc cực lớn ngây người suốt cả một buổi tối, mắt thấy mặt trời lặn, lại nhìn thấy mặt trời mới lên.
Cô cảm thấy cuộc sống thật là một chuyện kỳ quái, rõ ràng cô đã cảm thấy mệt mỏi, cô lần đầu tiên muốn thoát khỏi cuộc đời Giang Triết, sau đó bay ra nước ngoài.
Nhưng là, vận mệnh hết lần này tới lần khác hướng về cô không buông tha cô, đang ở thời điểm cô chuẩn bị buông tha, trời cao thế nhưng mang cho một cơ hội như vậy.
Không ai hiểu con gái bằng cha, ngày thứ hai cha gọi điện thoại cho cô, trong lời nói không có lo lắng, chỉ nói là, con phải chuẩn bị để đấu tranh lâu dài.
Mấy năm nay cha ở Đỗ thị càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng không phải nói không có trả giá.
"Cha, đáng giá sao?"
Tần Trà nhẹ giọng hỏi.
Bên kia trầm mặc thật lâu sau, rốt cuộc nói: "Có đáng giá hay không đó là chuyện chỉ mình mới biết, cha chính là nói cho con biết, một khi có ý nghĩ như vậy, nhất định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Còn có, người Tần gia làm việc phải là quang minh chính đại."
Tần Trà tự nhiên biết sau câu nói của cha là có ý gì, nhưng cô đồng ý.
Vì thế, mấy năm nay, cô liền vẫn lẳng lặng ở nơi này, mỗi khi mỏi mệt thời điểm khó có thể kiên trì, hoặc là suy nghĩ mình là vì người trong lòng phấn đấu, hoặc là phải đi đua xe, làm cho mình hoàn toàn thả lỏng.
Thời điểm lần đầu tiên cô cùng Giang Triết ký hợp đồng, cảm giác tay mình thậm chí khẽ run.
Nhiều năm như vậy, rốt cuộc thân phận mình có thể đủ bình đẳng đứng ở trước mặt người đàn ông này, thậm chí cô cảm thấy hô hấp khó khăn.
Mặc dù hít thở thật sâu, chữ của cô vẫn là hơi nghiêng.
Bất tri bất giác, Tần Trà cứ như vậy lọt vào trong ký ức, cho đến người phía trước xoay người lại nhắc nhở.
"Tần tiểu thư."
Âm thanh tao nhã lễ độ như vậy, quan hệ với Giang Triết hoàn toàn xa cách, hình như buổi trưa hai người vừa mới vui vẻ cười to.
Tần Trà tự nhiên biết nguyên nhân là cái gì, cô cũng biết, ở giữa mình và anh vốn là cách bức tường vô hình.
Mình có thể ảo tưởng tường kia sẽ đổ, nhưng chỉ là ảo tưởng mà thôi.
"Cám ơn tổng giám đốc Giang."
Tần Trà nhìn qua một cái nụ cười vô cùng chân chính.
Giang Triết chỉ là lắc đầu, sắc mặt cũng là bình tĩnh.
Một Giang Triết như vậy chính là Giang Triết trước kia mình thấy trên truyền thông.Trên gương mặt đó không có bất kỳ vẻ mặt nào, không có một ai có thể đoán ra trong lòng của anh rốt cuộc đang suy nghĩ chuyện gì.
Tần Trà chậm rãi xuống xe, nhưng mà trong nội tâm lại là ấm áp, mình là không phải cần phải cảm thấy may mắn sao, dù sao mình đã từng cùng anh từng có một đoạn thời gian thân thiết như vậy, trong đoạn thời đó, hai người vô câu vô thúc.
Ác Ma Bá Yêu Chỉ Yêu Cô Gái Nhỏ Ngọt Ngào Ác Ma Bá Yêu Chỉ Yêu Cô Gái Nhỏ Ngọt Ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình