Books are the glass of council to dress ourselves by.

Bulstrode Whitlock

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 119 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1269 / 2
Cập nhật: 2022-03-07 21:23:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 92
.Một buổi sáng đẹp trời. Tại ngôi biệt thự nhỏ xinh của gia đình nó.
Lão Quân sau khi chuẩn bị bữa sáng, hiện đang ngồi đọc báo trên bộ salon. Vừa nhấp một ngụm 7up, lão vừa lật sang trang 2, một cái tít to đùng đập vào mắt lão “Nữ Hòang Điện Ảnh Lee Son Jin sắp trở thành mẹ chồng”. Lão hai mém phun hết hụm nước. Lão vội dán mắt vào đọc từng chữ trên trang báo.
“Gần đây, tin đồn về việc Lee Son Jin chuẩn bị có con dâu đã được lan truyền với tốc độ chóng mặt trên một số mặt báo điện tử và các trang web tại Hàn Quốc. Và để xác minh chuyện này, ngày hôm qua, tờ KoreaToday đã có một cuộc phỏng vấn nhanh với nữ hoàng điện ảnh Hàn Quốc Lee Son Jin”....”Nữ hoàng đã trả lời rất thẳng thắn rằng con trai bà đang yêu một người con gái Việt Nam”....”Và thật bất ngờ, cô gái đó lại chính là con gái cưng của Chủ tịch Tập đoàn địa ốc SunWEST- một tập đòan khá danh tiếng và có thế lực trên thương trường TG”....
Vừa lúc đó, nó bước từ trên lầu xuống. Mới ngủ dậy nên mặt còn ngái ngủ thấy rõ.
_Anh hai, ba đâu?- Nó gãi đầu.
Lão Quân vội nhét tờ báo sau lưng, không thể để nó thấy, nó sẽ sốc mất.
_À...Ba đi làm sớm rồi....
Thấy ông anh hai đang giấu giấu giếm giếm cái gì đó sau lưng, nó buột miệng:
_Cái gì sau lưng anh zậy?
_Đâu có gì!- Lão Quân chối.
_Rõ ràng là có!...-Nó khăng khăng- Nếu không thì sao bản mặt anh lại lấm la lấm lét như ăn trộm thế kia?
_Mắt mày bị jie zậy? Mặt tao vẫn bình thường mà....-Lão hai kiên quyết gạt phăng.
Nó chống nạnh một bên, cười ranh ma:
_Nhẹ nhàng không chịu, muốn dùng vũ lực phải hok? Rượu mời hok uống mà đòi uống rượu phạt.....
Nói rồi nó lao vào....cái lưng anh nó, cố giật lấy giật để cái vật từ trên tay anh nó mà nó vẫn chưa biết là cái jie. Nhưng sức anh nó cũng trâu lắm, lão quyết “kháng cự” cho tới cùng, không để nó có cơ hồi chạm vào tờ báo.
Thấy tình hình không ổn, nó bèn giở chiêu khác. Đột nhiên, nó dừng lại sau một hồi tranh tài quyết liệt và nhìn ra cổng, reo lớn, mặt hớn hở:
_Chị Tuyết! Sao lâu quá chị hok tới chơi?
Lão Quân nghe đến tên “Tuyết” là y rằng, lão nhổm người lên, ngó ra ngoài, giọng phấn khích:
_Tuyết, em đến sao không.....
Nó thừa cơ hội anh nó không để ý, liền nhảy bổ zô vồ lấy cái vật mà anh nó quyết “ém” cho bằng được. Ra là một tờ báo.
Lão Quân vừa kịp định thần sau khi bị con em tinh quái đánh bại.
_Mày.....
Nó xoay tờ báo lại cho đúng chiều, khịt mũi:
_Để xem, có tin tức jie động trời mà anh lại....
Nó nín bặt bất thình lình. Vì mắt nó vừa lia qua dòng chữ tiêu đề bài báo quái ác ấy. Trạng thái của nó bây giờ giống hệt anh nó hồi nãy.
Mất thêm vài giây để mắt nó lướt qua mấy ý chính của tờ báo. Rồi nó ngồi sụp xuống ghế, tờ báo rơi xuống.
Sốc. Nó sốc đến mức chẳng nói được gì. Tai nó ù đi, đầu ong ong. Vậy là mẹ Shin đã chính thức thừa nhận nó cùng vị trí “con dâu” với giới truyền thông. Mà nhân vật chính là nó thì chả biết gì cho tới khi đọc tờ báo này. Còn ba nó thì chắc chắn đã biết chuyện này từ trước.
Đầu óc trống rỗng. Không hiểu được....tại sao mẹ Shin lại làm như vậy? Tại sao ba nó lại nhẫn tâm đến thế?
Nghe thấy tiếng lạo Quân gọi nó nhưng nó chả màng đáp lại....nó hok muốn làm jie bây giờ cả.
---------------------
Bệnh viên, nơi mẹ Thường Khánh đang nằm.
Hôm nay là ngày nghỉ, rốt cuộc thì một doanh nhân tài ba, một Chủ tịch Hội Đồng Quản Trị bận bịu cũng trích ra được một ít thời gia từ quỹ thời gian vàng ngọc của mình để đến thăm vợ.
Căn phòng bà Yến đang nằm dưỡng bệnh là một phòng cao cấp của BV với đầy đủ tiện nghi như ở khách sạn.
Trong phòng,bà Yến đang nằm trên giường, mặt trắng bệch, môi khô rang, ánh mắt luôn nhìn về phía xa xăm. Tay trái bà được truyền nuớc biển.
Thường Khánh đang ngồi túc trực cạnh mẹ.
Ông Duy ngồi phía cuối giường. Dửng dưng.
_Thường Khánh...- Bà Yến bỗng cất giọng yếu ớt, với lấy tay anh chàng.
Anh chàng vội nắm lấy bàn tay lạnh giá của mẹ. Bà Yến cười, nụ cười khô khan, tiếp:
_Mấy hôm nằm dưỡng bệnh ở đây, mẹ đã suy nghĩ về bệnh tình của mình....-Ngừng một lát, khóe mắt bà bắt đầu cay cay- Mẹ biết mình không còn được sống bao lâu nữa...
A Love Story Of Teen A Love Story Of Teen - Không rõ... A Love Story Of Teen