Làm tốt thì tốt hơn là nói giỏi.

Benlamin Franklin

 
 
 
 
Nhớ Phước Long
Tác giả: Bảo Cường
Tập thơ Bảo Cường: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
(Gởi về Phước Long quý mến.
Tặng các bạn Thủy, Phúc, Nguyệt, Duyên, Trang, Thu, Phước và tất cả những người thân yêu)
Sáng hôm nay nghe lòng rười rượi
Nỗi ưu phiền nhớ kỷ niệm ngày xưa
 
Bà Rá Phước Long ngày nào êm ái
Xa thật rồi... mà ngỡ mới hôm qua
Hăm mấy năm qua
Rời xa vùng đất khổ
 
Về miền xuôi rồi rong ruổi bao miền
Bù Đốp cũ những ngày tao loạn
Đêm Đa Kia, Sông Bé ngủ bên rừng
Và Đa Khuýt dòng trong viên đá cuội
 
Cá đói mồi tìm rỉa nhột bàn chân
Thương Bù Na
Thương chiếc gùi vai nặng
Khố không lành mỏi gối vượt đồi cao
 
Người dân Thượng chưa hết lần ngơ ngác
Rời sóc buôn ngờ nghệch vẫy tay chào
Dù da đen
Nhưng tình người trong trắng
 
Lưng trụi trần lòng thanh thản an vui
Hớp rượu cần ngọt ngon đời sơn cước
Cà sát răng môi héo vẫn luôn cười
Cầu Mười Một
 
Nghe Đồng Xoài ca múa
Tiếng phèng la ngày cúng lúa linh đình
Đất có sụp nhưng đời lên cao vợi
Đức Phong chờ hương lúa dịu ngày mai
 
Ghé Phước Bình ăn tô mì Duy Ký
Xuống Bù Chia bầy vắt nhỏ ngoai đầu
Những đêm buồn trên rừng Bù Gia Mập
Mễn lạc bầy vang tiếng tác đêm thâu
 
Hoàng điệp Sơn Giang
Mát tình người viễn xứ
Hột cà-phê thơm phức cũng sai cành
Và ở đó cũng một lần ly loạn
 
Cũng một lần binh lửa ngập rừng xanh
Mấy năm dài
Gót chân mòn phố chợ
Từng đêm buồn trên ghế đá công viên
 
Nghe Thác Mơ cúi mình bên Đức Mẹ
Suối đá ơi! Hai dòng sữa tươi hiền
Nhớ con đường
Bao quanh hồ Long Thủy
 
Lời kinh khuya văng vẳng xóm Cao Đài
Cầu Đắc Lung cô đơn bên triền núi
Nước đổ về tưới mát những nương khoai
Đường lên chợ
 
Từng dốc cao dốc thấp
Lũ bạn bè vài đứa cũng lang thang
Ly cà-phê bến quán Trang quán Phượng
Đêm quán Loan khói thuốc ngón tay vàng
 
Phước Bình thương xa
Đức Phong vời vợi
Xa quá rồi... nghẹn nghẹn nhớ Đôn Luân
Thương Bố Đức nhớ gian hàng cô Phước
 
Nhớ vườn cam, vườn quýt trái trĩu cành
Nhớ Nhơn Hòa có Đức Cha thánh thiện
Nhớ đàn chiên quỳ lễ hát Thánh ca
Quán Hương Duyên làm sao ta quên được
 
Bao nhiêu chiều anh ngồi ngắm nhìn em
Tên em đẹp tấm lòng em cao trọng
Người bạn hiền ta ngưỡng vọng từ lâu
Thủy, Nguyệt ơi! Giờ em ở nơi đâu?
 
Em có nhớ những ngày xưa thân ái
Đã bao lần ta lặn lội tìm em
Nhớ con đường từng góc phố thân quen
Nhớ công viên bên giáo đường tỉnh lỵ
 
Nhớ Tư Hiền núi Bà Rá, Sơn Long
Quán Kim Đô mẹ già nuôi độ lượng
Nhớ vô cùng da diết quá khôn nguôi
Phước Long ơi! Biết bao ngày thống khổ
 
Ta ngồi đây lòng thương nhớ đong đầy
Vẫn thủy chung như ngày đầu ta sống
Dù bây giờ cách biệt một dòng sông
1981